Sợi dây chuyền này là được đặt làm thủ công. Nước mắt Doãn Ái trào ra mỗi lúc một nhiều, hệt như viên ngọc trai rơi xuống đất, đem theo trái tim cô vỡ vụn.
Giả sử Lục Tiêu Ngạn đưa nói cho cô sớm hơn, giả sử anh không bắt gặp cảnh Doãn Ái ở cùng Dịch Phàm, có lẽ mọi chuyện sẽ theo chiều hướng tích cực hơn.
Suy cho cùng họ chỉ cách nhau một bước, nhưng vẫn vì kiêu hãnh mà bỏ qua nhau.
||||| Truyện đề cử: Bạn Chanh |||||
Lục Tiêu Ngạn mang theo tâm trạng nặng nề đến Vãn Cảnh, trong phòng bao VIP chỉ có một mình anh, tiếng nhạc được vặn vừa đủ, ánh đèn đủ màu lấp lánh.
Phía cửa vào, quản lý cố tình để Tô Mạt mang rượu lên phục vụ Lục Tiêu Ngạn. Lần này cô ta đã có đồng phục theo cỡ của mình, cái váy đỏ ngắn đến đùi non, cổ chữ V mở rộng lộ ra phần xương quai xanh.
Loại chuyện quì xuống phục vụ như này rất xấu hổ, Tô Mạt chỉ muốn kết thúc sớm sớm một chút. Trong thâm tâm vẫn còn cảm thấy may mắn, cô ta thà phục vụ những người giống như Lục Tiêu Ngạn còn hơn mấy lão già xấu xí.
Trong phòng đột nhiên đổi qua bài “Đôi cánh thiên thần”, nhạc nhẹ nhàng vang lên. Lục Tiêu Ngạn như muốn tìm lại gì đó, liền trầm giọng nói.
“ Cô lên hát thử đi.”
Tô Mạt thoáng ngạc nhiên, lại không dám chần chừ thêm, cầm mic ở trên bàn lên hát. Sinh viên nghệ thuật nổi tiếng, chất giọng cũng khá mượt mà, hơn nữa đây còn là bài tủ của Tô Mạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928415/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.