“ Lâm Hi, Lâm Hi…”
Sau khi ông bà nội lần lượt mất, Doãn Ái phải chịu trận đòn chết đi sống lại của ba Doãn, có một lần thật sự bị thương rất nặng, phải nhờ hàng xóm đưa đến bệnh viện.
Lúc này cuộc đời cô cũng rẽ sang một hướng khác. Mẹ Doãn tâm thần bất ổn, ba Doãn lại là kẻ bạo lực gia đình, chính quyền quyết định đưa cô đến trại trẻ mồ côi, đủ tuổi sẽ được trở về.
Từ Qui chính là viện trưởng lúc bấy giờ, côi nhi viện Tinh Thần rất lớn, đa số những đứa trẻ ở đây đều được các gia đình giàu có nhận nuôi, đều là những gia đình không có con.
Năm đó Doãn Ái chỉ đứng ở cổng chờ mẹ đến đón, cứ mỗi tuần sẽ có một bức thư hỏi thăm cô, dưới đó đều hứa sẽ đón cô về. Lượng thư ngày càng nhiều, lời hứa cùng thất hứa cũng tăng lên. Nhưng mọi thứ chấm dứt khi có người muốn nhận nuôi cô.
Kỉ Bách Điền không có vợ, ông ta muốn nhận nuôi hai đứa con.
“ Đứa trẻ này rất xinh xắn, con có muốn theo ta đến Nam Kì không?”
“ Con muốn mẹ.”
Viện trưởng Từ cười rạng rỡ, đứa trẻ cứng đầu này cuối cùng cũng có thể tống khứ đi. Cứ như thế, Doãn Ái bị đem đến Nam Kì, đổi tên thành Kỉ Lâm Hi, con gái nuôi của Kỉ Bách Điền.
Theo cô còn có một bé gái nhỏ tuổi hơn, cũng là con nuôi, tên là Kỉ Lâm Đan. Biệt thự nhà họ Kỉ ngập tràn hoa tường vi trắng, Kỉ Bách Điền đối xử với cô rất tốt, đi đâu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928413/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.