“ Bây giờ đã qua cá tháng tư rồi, trò đùa này rất vô vị.”
Doãn Ái có chút tức giận, cô quay đầu ra ngoài cửa sổ, trong mắt lộ rõ vẻ cô đơn. Lục Tiêu Ngạn hiểu ý Doãn Ái, anh để cô đối diện với mình, kiên định nói lại một lần nữa.
“ Anh không đùa, chuyện này đáng để đùa sao?”
Cổ họng Doãn Ái hơi nghẹn lại, trước mắt hơi nhòa đi, cô vội đẩy anh ra, lộ rõ vẻ sợ sệt khó xử. Cô chưa từng nghĩ đến chuyện này trước đây, còn đã chuẩn bị sẵn tâm lý rời khỏi thành phố Tam Châu, trong lòng có rất nhiều cảm xúc đan xen.
“ Anh…sao tự nhiên lại muốn kết hôn chứ…”
“ Anh muốn ổn định rồi, muốn có một gia đình, muốn có một nơi để về.”
Doãn Ái im lặng lắng nghe, chỉ vì khao khát một gia đình mà liền nghĩ đến kết hôn, có lẽ Lục Tiêu Ngạn cũng giống cô, đơn độc quá lâu khiến gia đình là một mong ước mãnh liệt, nhưng như vậy không phải quá vội vàng sao.
“ Em chưa nghĩ đến chuyện này trước đây, hơn nữa chúng ta…”
“ Tiểu Ái, em đi theo anh đã hơn một năm, phụ nữ của anh cũng chỉ có em, như vậy đã chứng tỏ em đặc biệt thế nào. Chẳng lẽ em vẫn còn suy nghĩ muốn rời đi. Không có khả năng đó đâu.”
Doãn Ái mở tròn mắt nhìn Lục Tiêu Ngạn, vai cô hơi run run, môi cũng mấp máy muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn nuốt xuống.
“ Chỉ vì muốn có một gia đình mà anh kết hôn sao?”
“ Phải…Tiểu Ái, chúng ta giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928399/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.