Doãn Ái nộp đồ án thành công, tiền học bổng kì này rủng rỉnh, phần lớn do mọi người ở công ty chỉ bảo rất nhiều. Bạch Nhạc dụ được Phó Viễn đi du lịch, ngay mùa đông lạnh giá liền đến khu An Huy trượt tuyết, còn gửi về rất nhiều ảnh.
Doãn Ái nhìn điện thoại, sau đó cất vào túi định bụng đến bệnh viện. Cô đi đến trạm xe bus liền bị một gã đàn ông ngang nhiên kéo đi.
“ Ông là ai, tôi không quen….aaa. Mau bỏ ra…”
Những người xung quanh thấy cô hét lên liền ra can thiệp, nhưng khi gã béo này mở miệng, mọi sự can ngăn tự nhiên biến mất, thay vào đó là sự thương hại.
“ Đây là vợ tôi, cô ấy và tôi đang tranh chấp,….đừng bướng bỉnh nữa, anh mua cho em túi là được, theo anh về…”
Doãn Ái bị lời tự biên tự diễn này dọa sợ, cô liều mình cầu cứu, xung quanh chỉ náo nhiệt vào xem, thậm chí còn trách móc cô không giữ đạo, mang chuyện trong nhà phơi bày cho bàn dân thiên hạ.
Gã đàn ông như biết chút đông y, đánh nhẹ vào gáy Doãn Ái, ngay lập tức chân tay cô mềm nhũn, không còn một chút sức la hét nào mà bị kéo lên xe. Chưa bao giờ cô thấy con người xung quanh lạnh nhạt như vậy, vô tâm đến đáng sợ.
Tên này trên xe mới lộ mặt thật, hắn ta muốn giết cô. Doãn Ái bị đưa đến một vùng hẻo lánh, cô ngay lập tức bị ném vào trong căn nhà tồi tàn, xung quanh đều là gạch đá vỡ.
Hạ Phủ Văn tính toán rất chuẩn, giờ này bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928365/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.