Cuồng nhiệt qua đi, Lục Tiêu Ngạn nằm nghiêng sang một bên giường, một tay anh kéo Doãn Ái lại gần. Lần đầu tiếp xúc da thịt thân mật như vậy, cô vẫn không quen, hơi đẩy anh ta lùi người về phía sau.
Doãn Ái trùm chăn lên che đi cơ thể đầy dấu hoan ái, mắt cô rất sáng, có hồn, bây giờ lại phủ thêm tầng hơi nước mỏng, đẹp long lanh. Lục Tiêu Ngạn cảm thấy lửa trong cơ thể, giọng anh đầy dục vọng gọi tên cô.
“ Tiểu Ái.”
Cô ngẩng đầu lên, đôi môi hồng hào khẽ mở. Doãn Ái không biết, dáng vẻ này của cô mị hoặc đến mức nào, hoàn toàn có thể khơi gợi dục vọng nguyên thủy của đàn ông. Lục Tiêu Ngạn vẫn kiềm chế, hôm nay anh quả thật làm cô hơi nhiều, đến giờ người cô vẫn còn hơi run lên.
“ Đừng quên hẹn, mỗi cuối tuần cô đều phải đến đây.”
Doãn Ái không nói gì, ngầm coi như đã hiểu. Cô đứng dậy thu dọn lại quần áo của mình, cuối cùng sực nhớ đến tin nhắn chiều này, miễn cưỡng xin xỏ Lục Tiêu Ngạn.
“ Tôi cần tiền.”
Lục Tiêu Ngạn nhàn nhạt hỏi.
“ Bao nhiêu?”
“ Càng nhiều càng tốt.”
Vai diễn được bao nuôi này Doãn Ái đóng rất đạt, nếu không phải thấy động tác ngây ngô trên giường của cô, anh cũng nghĩ cô đã làm như vậy nhiều lần.
Anh ta với tay đến đầu tủ, lấy ra tấm thẻ càng kim, nói mật khẩu cho Doãn Ái rồi đặt vào tay cô.
“ Tôi không tiếc cô, miễn sao có thể thỏa mãn tôi.”
Doãn Ái không lưu lại thêm nữa, cô cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928356/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.