Lời nói Lục Tiêu Ngạn nhẹ như lông, một tay anh ta để trên đùi cô, xúc cảm rất tốt, đúng là da dẻ của sinh viên, so với đàn bà tốt hơn rất nhiều.
Doãn Ái tròn mắt nhìn anh ta, cô hơi lùi về phía sau, vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
“ Nếu ngài muốn tìm cô gái nào đó, tôi nhờ quản lý tìm giúp ngài, Vãn Cảnh có rất nhiều cô gái xinh đẹp.”
Cô cần tiền, phải giữ được việc, không thể vì sự trêu đùa trong phút chốc của Lục Tiêu Ngạn mà nổi nóng. Cơ thể anh cơ hồ có mùi xạ hương, hòa quyện trong đó có mùi thuốc lá nhàn nhạt, nhưng lại rất dễ ngửi, mang theo phong thái của doanh nhân.
“ Tôi thích sinh viên.”
“ Vậy tôi sẽ cẩn thận nói lại với quản lý.”
Doãn Ái vẫn vờ như không hiểu ý anh ta, từ từ rót chỗ rượu đắng chát vào cốc. Lục Tiêu Ngạn không vội, anh ta lấy số tiền trong ví nhét vào cổ áo của cô.
Doãn Ái sững sờ, tiền mát lạnh chạm vào da thịt cô, màu hồng của tiền nổi bật trên làn da trắng, dù nhục nhã nhưng vẫn trưng ra nụ cười ngọt ngào. Đây là cách khách bo ở Vãn Cảnh, cô đã từng nhìn thấy một chị bị như vậy.
“ Xúc cảm rất tốt, hẳn là vẫn đang phát triển.”
Nụ cười trên môi cô so với khóc còn xấu hơn, mặt hơi đỏ lên, con ngươi đen láy nhìn Lục Tiêu Ngạn.
“ Cảm ơn Lục thiếu đã hào phóng.”
Lục Tiêu Ngạn hiển nhiên không vui, lời nịnh bợ này như cào vào người anh, ngứa ngáy vô cùng. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928347/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.