Thẩm Hoằng Thần vừa mở mắt đã có cảm giác đau nhói từ bắp tay truyền đi khắp cơ thể. Hắn vội vã lật chăn lên, thấy Hứa Ninh từ bao giờ đã chui vào trong đó, miệng như một chú cún nhỏ ngoạm chặt lấy cánh tay rắn chắc của hắn, ánh mắt đối diện hắn đầy căm phẫn.
- Tiểu tử, muốn gì?
Hứa Ninh lúc này mới chịu nhả ra, vết cắn trên tay hắn đã hằn sâu, thâm tím, đau nhức vô cùng. Hai tay che lấy ngực, nét mặt cố giấu vẻ sầu não, Hứa Ninh trừng mắt, quát lớn:
- Mau cởi trói cho tôi, tên khốn?
Thẩm Hoằng Thần lúc này mới nhớ ra, triền miên vài tiếng đồng hồ đến nỗi Hứa Ninh mệt lử, thiếp đi lúc nào cũng không biết, hắn chỉ kịp tháo dải băng bịt trên mắt cô.
Hứa Ninh ngủ trong tư thế hai tay bị trói rất lâu, cổ tay đã hằn lên, xương khớp đều rất mỏi.
Chưa kể toàn thân đau nhức, nhất là hạ thân, cử động một chút đã phải thét lên vì đau đớn.
Vốn dĩ định cởi trói cho cô nhưng trong đầu lại nảy ra một ý tưởng thú vị hơn, hắn quan sát rất kĩ lưỡng, phải đảm bảo dải băng trên tay cô có cử động đến mức nào cũng không bị tuột.
- Tay của em như vậy xem ra không thể tự mình tắm được... - Thẩm Hoằng Thần ra vẻ đại trượng phu liền vác cô lên vai, nhằm hướng phòng tắm mà đi tới.
Hứa Ninh một giây cứng đơ liền phản ứng, vùng vẫy vô ích trên vai hắn.
- Thẩm Hoằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-cuong-doat-tieu-bao-boi/3203530/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.