Trảm Lư Bảo Kiếm Tác giả: Từ Khánh Phụng
Hồi 37 - Huyền âm giáo chủ
Nguồn: VNthuquan
Những sự quái đản đó khiến nàng chỉ có một giải đáp như sau: là người đang đeo dây không phải là các xác mà cũng không phải là người mới chết mà lại là người sống.
Người đó không những hãy còn sống, mà lại còn có võ học rất thượng thừa. Nếu nội gia ở hỏa hầu hơi kém một chút thì không thể nào có thể dùng đầu ót treo lơ lửng ở trên một cái xích như thế được.
Nghĩ tới đó, nàng sợ bị người ấy tấn công lén, vội lui ngay về phía sau. Đồng thời, nàng nhận thấy mình đã bị đối phương đùa giỡn. Nàng tức giận cực độ liền vận chân khí lên nhằm người đó tấn công luôn một chưởng.
Chưởng phong của nàng đã đánh trúng vào người đó rồi, chỉ thấy người ấy cười the thé hoài, đầy vẻ mỉa mai thôi .
Tiếng cười chưa dứt thì trong hang động đã sáng choang, dó là Tiểu Băng không sao nhịn được, không quản ngại gì nguy hiểm, vội lấy đá lửa ra châm mồi và đốt bó đuốc lên soi.
Khi đã có ánh lửa, tất nhiên phải trông thấy rõ. Nàng thấy hang động chật hẹp này đã sắp tới chỗ tận cùng, chỉ còn độ bảy tám trượng là tới chỗ lối ra thôi .
Nàng đang cầm bó đuốc lên soi, mặt lộ vẻ kinh ngạc, thì bỗng nghe thấy có tiếng xích sắt "loảng xoảng" rất kinh hồn động phách, lối đi ra ngoài cửa động cũng bỗng có ánh đèn chiếu vào.
Sự thể đã xảy ra như vậy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lu-bao-kiem/3236605/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.