Lục Kiều Kiều trở về phòng mình, Tôn Tồn Chân đã ăn hết bữa cơm trưa.
Lục Kiều Kiều lại lấy quả trứng gà luộc mang từ bếp về bóc vỏ ra, đặt vào lòng bàn tay Tôn Tồn Chân, lấy ngón tay viết lên đó một chữ "ăn."
Tôn Tồn Chân lắc lắc đầu, đưa quả trứng về phía trước, ý bảo Lục Kiều Kiều hãy ăn đi.
Lục Kiều Kiều nhìn gương mặt quấn băng của y, cười cười đẩy bàn tay cầm quả trứng ấy lên miệng y.
Tôn Tồn Chân ăn xong, cô lại rót cho y một chén nước.
Sau đó cô lau người cho Tôn Tồn Chân, thay một bộ tăng bào sạch sẽ, trải nệm và chăn xuống đất, viết vào lòng bàn tay y một chữ "ngủ", Tôn Tồn Chân ngoan ngoãn nằm xuống đất, Lục Kiều Kiều cũng lên giường.
Cô đã một ngày một đêm liền không ngủ, có lẽ vì trước đó nhai một miếng thuốc phiện lớn, nên mặc dù giờ đã buồn ngủ lắm rồi, nhưng hễ nhắm mắt vào là cô lại không tài nào ngủ được, đầu không thể nào ngừng suy nghĩ vô số những chuyện khác nhau.
Vừa nãy Vô Vị đại sư đã lặng lẽ ghé qua xem xét thương thế của Tôn Tồn Chân, ông nói giờ Tý đêm nay sẽ có người đến trị bệnh cho y, bảo Lục Kiều Kiều cứ yên tâm đợi, trong thời gian ngắn đừng rời khỏi chùa Tịnh Cư.
Vô Vị đại sư là bậc đại trí, ông đã sắp xếp như vậy thì nhất định có lý do của mình. Tuy Lục Kiều Kiều rất muốn biết cha mình đang ở nơi nào, kể cả có phải dùng mười hai chiếc kim Diêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-long-tap-2-tranh-doat-long-quyet/1837498/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.