Những gì mà Jason nói, trên thực tế là một câu ma pháp ngạn ngữ: Ma pháp bút ký vĩnh viễn chỉ có thể dùng để tham khảo mà thôi.
Ma pháp sư đều viết kinh nghiệm tu luyện của mình xuống, nhất là những kinh nghiệm phi thường trọng yếu, nhưng chỉ có những thứ bảo đảm không sai lầm thì mới có thể viết thành bộ sách. Bút ký là các loại tri thức rải rác chồng chất lên, một vài tri thức trong đó chắc gì đã chính xác, chắc gì đã thích hợp cho mỗi một pháp sư!
Thầy trò hai người liền bắt đầu tham thảo sâu hơn đối với bản vẽ này, lúc này Sarin cũng không nghĩ tới việc làm như thế nào để sửa chữa bản vẽ nữa, mà là chuyên tâm học tập kinh nghiệm thiết kế của lão sư.
Sarin có cấp bậc càng cao, thì lại càng cảm thấy Jason làm cho hắn thấy khó tin. Lý luận mà rất nhiều tiền nhân đưa ra đều chưa từng trải qua thực tiễn, nhưng Jason vẫn có thể tìm ra chỗ phù hợp với thực tiễn, đồng thời thể hiện nó trên bản vẽ.
Ma pháp bản vẽ cũng không chỉ là thiết kế đồ trên ý nghĩa bình thường, mà đồng thời còn có tác dụng thí nghiệm nhất định, nói cách khác, khi ngươi vẽ một bản vẽ không có tính khả thi, thì bản vẽ này sẽ tự mình tan vỡ.
Sứ giả nguyên tố mà Jason thiết kế ra là thập phần hoàn mỹ, năng lượng đạt tới độ cân bằng mà Sarin kỳ vọng đã lâu.
Một ngày một đêm cứ như vậy mà trôi qua, Sarin cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911906/quyen-3-chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.