Chương trước
Chương sau
Mỗi khi đi được gần ngàn thước, sẽ có một Nguyên tố tượng đá binh xuất hiện, Dực khô lâu điều tiết tốc độ rất tốt, mỗi lần gặp phải Nguyên tố tượng đá binh, hắn đều sử dụng lực lượng bùng nổ của Khấp huyết thạch trong Lưu Tinh chùy, đánh bại Nguyên tố tượng đá binh này.

Khoảng cách ngàn dặm, Dực khô lâu không ngừng lại chút nào. Lưu Tinh chùy trong tay hắn đã trở nên vô cùng nóng, bề ngoài đã bốc lên hỏa diễm, chỉ là phần trung tâm còn lạnh như băng, gần như là không độ, đây là nhiệt độ mà ma pháp trận vận chuyển linh hoạt nhất.

Từ xa xa nhìn lại, giống như trong tay Dực khô lâu kéo theo một cái hỏa cầu thật lớn, có đường kính hơn ba thước, mỗi một lần Lưu Tinh chùy va chạm, trên hỏa cầu đều phát ra thanh âm thật lớn, truyền ra trên trăm dặm. Cũng chỉ có những thái cổ chiến sĩ kia mới thờ ơ được với thanh âm này. Dực khô lâu ngẫu nhiên cũng có lúc thất thủ, bị các Nguyên tố tượng đá binh hơi linh hoạt tránh thoát chỗ yếu hại, nhưng khi đó hai mươi bốn thái cổ chiến sĩ này đã ùa lên tiêu diệt.

Mãi cho tới khi gặp phải Băng cơ màu lam, Dực khô lâu cũng không thay đổi phương thức chiến đấu của hắn, Băng cơ màu lam vẫn như cũ không chịu đựng nổi lực lượng bùng nổ cường đại như thế, cả một đám bị đánh nứt nguyên tố trung tâm, trọng thương ngã xuống đất.

Dực khô lâu còn không biết, hắn đã sáng tạo ra một loại trang bị công kích hoàn toàn mới. Hắn chỉ nóng lòng muốn gặp Sarin, trước khi gặp được Sarin, hắn cần phải quen thuộc một chút với vũ khí mới của mình. Cho nên hắn cũng không rời khỏi tường thành, một đường giết tới, tốc độ cực nhanh, làm cho các nguyên tố sinh vật chưa kịp hình thành trận hình vây công thì đã bị tiêu diệt từng bộ phận rồi.

Trong hoàn cảnh độc đáo của Vực sâu vương thành, tốc độ của Dực khô lâu tăng gấp ba so với trên đất bàng, không quá lâu, hắn đã đi tới một chỗ vô cùng yên tĩnh. Nguyên tố sinh vật nơi này đều ngã trên mặt đất, hai mắt trống rỗng.

Dực khô lâu nhìn vào trong Vực sâu vương thành, trong tai hắn đã nghe thấy một tiếng rít gào trầm thấp.

Quái vật thật cường đại!

Dực khô lâu thay đổi phương hướng, hướng về phía thanh âm mà chạy tới, Lưu Tinh chùy trong tay hắn vẫn còn đang bốc cháy, thái cổ chiến sĩ phía sau thì trong mắt vẫn là một mảnh lạnh lùng.

Bọn họ là sinh linh tồn tại giữa nhân loại và vong linh, bị lạc trong kẽ hở này, sóng âm công kích đáng sợ của thiên sứ, đối với thái cổ chiến sĩ thì lại gần như hoàn toàn không có hiệu quả gì.

Chủ nhân!

Dực khô lâu rốt cục cảm nhận được Sarin tồn tại, nói chính xác, là Sarin cảm nhận được Dực khô lâu đến gần, nến mới phóng khí tức ra Thần Thụ ma pháp tháp, triệu hoán Dực khô lâu tới.

Bên ngoài Thần Thụ ma pháp tháp của Sarin, Sợ hãi thiên sứ đã công kích hai ngày thời gian, hắn không nhanh không chậm dùng trường đao bổ lên Thần Thụ ma pháp tháp, cảm thụ được lực lượng phản kích của Thần Thụ ma pháp tháp, lực lượng phản kích của Thần Thụ ma pháp tháp vô cùng giống nhau, gần như công kích bất kỳ bộ phận nào, thì đều có lực phản kích bàng nhau.

Sợ hãi thiên sứ đang tìm chỗ thiếu hụt, nàng muốn tìm đến một chỗ thiếu hụt có thể dùng một kích bổ ra ma pháp tháp, các chỗ thiếu hụt nho nhỏ thì có rất nhiều, đối với nàng mà nói, chỉ cần có thời gian là được, hiện tại nàng có thể chậm rẵi phân giải ma pháp tháp ra, chỉ là Sợ hãi thiên sứ không muốn lãng phí mấy tháng thậm chí nửa năm thời gian trở lên ở trong này, nàng phải lập tức bắt lấy Sarin, rút ra linh hồn của hắn.

Dực khô lâu đã đến, Sợ hãi thiên sứ cũng cảm giác được, chênh lệch giai vị làm cho Dực khô lâu và hai mươi bốn thái cổ chiến sĩ không trốn tránh vào đâu được. Sợ hãi thiên sứ và khuôn mặt giữa ngực và bụng của nàng đồng thời cười rộ lên.

- Sa đọa nhân loại, kẻ đi vào là gì của ngươi?

Sợ hãi thiên sứ ngừng công kích, trường đao của nàng một lần nữa được vác lên vai, nhìn về phía Dực khô lâu đang chạy tới.

Sarin không nghe được lời của Sợ hãi thiên sứ, hắn đã hoàn toàn đóng cửa liên hệ thanh âm giữa ma pháp tháp cùng ngoại giới. Nếu không có linh hồn khế ước, hắn thậm chí còn không cảm giác được Dực khô lâu tồn tại. Hiện tại Sarin chỉ có thể dựa vào năng lực thị giác, trực tiếp quan sát tình cảnh bên ngoài ma pháp tháp.

Sợ hãi thiên sứ hướng ánh mắt về phía Dực khô lâu, Sarin nhìn rất rõ, trong lòng trở nên khẩn trương.

Từ tường thành tới đây chỉ có hai mươi dặm. Đối với cường giả cấp chín mà nói, sẽ rất nhanh chóng chạy tới được. Sarin trong lúc nhất thời không có chủ ý gì, không ngờ khuôn mặt trên bụng Sợ hãi thiên sứ ngực đột nhiên ngâm tụng chú . ngữ, các côn trùng ẩn núp gần đó bị nó khống chế, giống như thủy triều ập về phía Dực khô lâu, muốn vây sát hắn.

Sarin nhanh chóng lấy từ trong Nhẫn ma thần ra con nhện ma thú. Hắn rõ ràng đặt con nhện ma thú vào trong thủy diễm, luyện hóa ma pháp trận trên bề mặt của nó. Hiện giờ luyện kim thủ pháp của Sarin còn mạnh hơn cha mẹ Aini, trước mắt đúng vậy lúc cần dùng con nhện ma thú này.

Sarin thấy bản thân mình đã bị ép đến đường cùng, Sợ hãi thiên sứ không ngừng công kích, tìm kiếm nhược điểm của Thần Thụ ma pháp tháp, Sarin cố ý lộ ra sơ hở, nhưng Sợ hãi thiên sứ lại khinh thường không quan tâm, mà công kích của Sarin đối với của Sợ hãi thiên sứ thì lại chỉ có thể dùng một lần, một khi thất bại, Sarin cùng những người bên cạnh cũng sẽ bị Sợ hãi thiên sứ cắn nuốt.

Ma pháp trận sau lưng con nhện ma thú bị hủy diệt, Sarin đặt một viên toái ngọc cuối cùng bám vào sau lưng con nhện ma thú, sau đó đưa một tia sinh mệnh lực trong tay trái vào đó, tiếp theo đặt gia tộc huy chương của mình lên. Quy tắc năng lượng cân bằng được ẩn dấu trong ma pháp trận, bao phủ trên gia tộc huy chương.

Bên ngoài thân thể con nhện ma thú, năng lượng không ngừng tràn ra, bao phủ xung quanh gia tộc huy chương, ngoài ra Sarin còn khảm mấy chục khối ma hạch mảnh nhỏ, hợp thành một cái ma pháp trận loại nhỏ. Tác dụng duy nhất của ma pháp trận này là làm cho con nhện ma thú thoạt nhìn có vẻ cường đại hơn, ít nhất cũng phải là một sinh vật cấp chín.

Dực khô lâu một đường vọt tới, trước mặt đột nhiên xuất hiện ngàn vạn quái vật cấp bảy, trong số những quái vật này, còn có những con cường đại tới cấp chín đỉnh phong.

Trong cảm giác của Dực khô lâu, còn có quái vật còn cường đại hơn ở ngoài mười mấy dặm, nơi đó có khí tức của Sarin. Lưu Tinh chùy trong tay hắn vung lên, các con côn trùng dưới công kích của Lưu Tinh chùy thì căn bản không ngăn cản được một chút nào. Dực khô lâu thế như chẻ tre, nhàm về phía Sợ hãi thiên sứ.

Trong bóng đêm, Lưu Tinh chùy mang theo ngọn lửa, dưới áp lực của nước biển, càng lúc càng cháy mạnh. Ngẫu nhiên xuất hiện côn trùng cấp chín, thì Dực khô lâu liền chế tạo ra một viên Khấp huyết thạch, trực tiếp nổ chết bọn chúng.

Ngàn vạn côn trùng đều không ngăn được bước chân của Dực khô lâu cùng hai mươi bốn thái cổ chiến sĩ, bọn họ giống như là một đội tinh binh vô địch, giết vào trong trận địa của một đám nông dân binh.

Sợ hãi thiên sứ có chút kinh ngạc, nàng vốn cho ràng, bàng vào số lượng côn trùng không lồ, trong vùng trống trải này, thì việc giết chết hơn hai mươi sinh mệnh cấp chín là thập phần đơn giản. Không ngờ người tới lại cường đại hơn cả dự tính của nàng.

Sau khi kinh ngạc, Sợ hãi thiên sứ lại nở nụ cười vui vẻ. Kẻ tìm đến ma pháp tháp càng mạnh, thì càng có quan hệ sâu với người trong đó, mình cũng không tin, người kia lại trơ mắt nhìn mình giết chết kẻ tới giúp đỡ hắn.

Sarin đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Dực khô lâu bị giết chết, Dực khô lâu dù có mạnh đến mấy đi nữa, thì cũng không phải đối thủ của Sợ hãi thiên sứ. Loại chênh lệch giai vị này rất khó dựa vào trang bị lực lượng để bù lại được. Ngoài gia tộc huy chương của mình ra, ngay cả Thủy tinh chỉ do Rafael sáng tạo ra cũng đều khó có thể giết chết được Sợ hãi thiên sứ này.

- Chủ nhân, ngươi không nên đi ra ngoài!

Nerys thấy Sarin mở miếng giáp trên Ma Thần sáo trang lên, đội mặt nạ, trong tay cầm thanh mộc kiếm mà Roy luyện chế cho hắn, liền biết ràng Sarin muốn đi đánh lén Sợ hãi thiên sứ.

- Ngươi cùng đi, nếu chết, ba người chúng ta cùng chết, ai cũng không trốn thoát được! Nerys, cho ta một con Mộng yểm!

- Không cho!

Nerys kêu to lên.

- Ngươi không cho, ta lập tức giải trừ khế ước với ngươi!

Sarin sắc mặt lạnh lùng.

- Ngươi!

Nerys không nghĩ tới Sarin lại kiên quyết như thế, hơn nữa hắn đã chuẩn bị mở mạ pháp tháp ra, mình mà không nghe mệnh lệnh của Sarin, hắn thật sự sẽ trực tiếp đi ra ngoài, không còn chờ đợi gì nữa.

Dực khô lâu chết tiệt! Ta...

Trên mặt Nerys đã chảy đầy nước mắt. Vì một bộ xương, chủ nhân đáng giá làm như vậy hay sao? Đây chính là phải trả bàng sinh mệnh a!

- Nếu là ngươi, ta cũng sẽ làm như vậy.

Sarin vươn tay về phía Nerys, Nerys bất đắc dĩ hóa thành Ba mặt cốt ma, triệu tập ra hai con Mộng yểm.

Mộng yểm thật lớn, dưới chân thiêu đốt hỏa diễm màu đen, trong ánh mắt Mộng yểm, linh hồn chi hỏa đang phim ra phía ngoài, cũng là màu đen. Sarin xoay người nhay lên trên Mộng yểm, Nerys thần sắc lạnh lùng, tay cầm trường thương, cũng nhảy lên con Mộng yểm kia, một đầu lao về phía vách tường ma pháp tháp.

Bên ngoài Thần Thụ ma pháp tháp, Dực khô lâu đã mở ra hai cánh, đã đi tới trước mặt Sợ hãi thiên sứ, Dực khô lâu cao hai thước, trước mặt Sợ hãi thiên sứ cao tám thước, thì giống như là một đứa trẻ con vậy.

Đôi cánh Dực khô lâu vừa động, thân thể bắn nhanh về phía trước, Lưu Tinh chùy trực tiếp đập về phía đầu của Sợ hãi thiên sứ.

Tốc độ của một chùy này đẵ vượt qua cực hạn của cường giả cấp chín, mặt sau Lưu Tinh chùy là một mảnh chân không, còn kéo theo hơn mười ảo ảnh trong chân không, ngay lập tức có tiếng nổ rung phát ra. Trước khi âm thanh truyền tới thì Lưu Tinh chùy đã đạp tới trước mặt Sợ hãi thiên sứ rồi.

Trên mặt Sợ hãi thiên sứ mang theo nụ cười lạnh, hơi xoay người, trường đao trên vai không tiếng động bổ xuống dưới, vừa lúc đánh trúng Lưu Tinh chùy của Dực khô lâu.

Lưu Tinh chùy do sừng của Cá voi trắng một sừng luyện chế, bị trường đao của Sợ hãi thiên sứ chém thành hai nửa, đao mang trên trường đao cũng đồng thời đánh trúng Dực khô lâu. Dực khô lâu chỉ kịp nghiêng người, một chiếc cánh bàng xương đã bị trường đao cắt rời.

Linh hồn chi hỏa hai màu trong mắt Dực khô lâu kịch liệt nhảy lên, hắn cũng có cảm giác đau đớn, cốt cánh có thể dùng làm vũ khí cường đại, nhưng dưới trường đao cả Sợ hãi thiên sứ thì lại yếu ớt không khác gì cây cỏ. Trên trường đao của Sợ hãi thiên sứ có hơn mười gương mặt màu đen đang vặn vẹo, phát ra âm thanh gào rú thê lương, Dực khô lâu cảm giác vết thương trên cánh của mình đã khó có thể chịu được được, thân thể hắn quỵ xuống, ngã về phía bên trái.

Sợ hãi thiên sứ tiện tay múa lên một cái đao hoa, trường đao thuận thế cắt xuống một chiếc cánh khác của Dực khô lâu. Dực khô lâu thống khổ hừ một tiếng, lập tức thấy một gương mặt dữ tợn trên bụng của quái vật trước mắt này đã mở ra cái miệng rộng, hướng về phía mình mà phim ra một cái đầu lưỡi màu đen. Đầu lưỡi này dài hơn mười thước, giống như một con rắn, quấn trên lưng mình.

- Không!

Dực khô lâu hoảng sợ kêu lên, trái tim màu hoàng kim trong lông ngực đột nhiên kịch liệt co rút lại thành kích thước nắm tay, đại lượng vong linh năng lượng trong vong linh không gian bị hấp thu vào trong cơ thể Dực khô lâu, trực tiếp ngưng kết thành tinh thể. Nhiều vong linh năng lượng như vậy làm cho lực lượng của Dực khô lâu đột nhiên tăng lên gấp mười lần, hắn vứt bỏ Lưu Tinh chùy chỉ còn một nửa kia đi, lấy ra chiến phủ hai mặt của mình.

Rắc...

Mũi nhọn của thanh trường đao trong tay Sợ hãi thiên sứ đâm lên, ma pháp trận giống như hai con mắt trên chiến phủ hai mặt của Dực khô lâu đã bị Sợ hãi thiên sứ dùng trường đao đâm thủng, lập tức lưỡi chiến phủ bị đánh nát thành mười hai mảnh.

Dực khô lâu cấp bậc Quân vương, tinh thông cận chiến, nhưng trước mạt Sợ hãi thiên sứ thì lại chẳng khác nào một đứa trẻ, bị đối phương tùy ý đùa bỡn. Gương mặt trên bụng của Sợ hãi thiên sứ đã phim ra cái lưỡi dài, cuốn lấy Dực khô lâu, thân thể Dực khô lâu đột nhiên nổ tung, hai luồng linh hồn chi hỏa mãnh liệt co rút - lại, chui vào bên trong trái tim màu hoàng kim.

Nerys lao ra Thần Thụ ma pháp tháp, lập tức nhìn thấy một màn Dực khô lâu tự bạo.

Một thứ gì đó trong lòng Nerys đã bị xúc động vào, nàng bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ, thúc dục Mộng yểm, hướng về phía Sợ hãi thiên sứ mà phóng tới. Nàng không biết vì cái gì, lần này, nàng tuyệt đối không phải là vì Sarin. Dực khô lâu tự bạo đã làm cho đầu lưỡi chui ra từ bụng Sợ hãi thiên sứ bị nổ nát.

Vong linh Quân vương tự bạo, cho dù là sinh vật cấp mười hai cũng không thể chịu đựng ở gần được. Trái tim màu hoàng kim lại làm cho toàn bộ lực lượng bùng nổ đều tập trung trên đầu lưỡi kia.

Thân thể Sợ hãi thiên sứ cùng lại một chút, khuôn mặt của nàng trở nên vặn vẹo, đã bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên bị thương, lần đầu tiên cảm giác được đau đớn! Trường đao trong tay nàng như tia chớp đánh xuống, bổ về phía một viên trái tim màu hoàng kim còn lưu lại sau khi Dực khô lâu bùng nổ.

Nerys đâm tới một thương, khóe miệng Sợ hãi thiên sứ lộ ra một tia tươi cười tà ác, ta chính là đang chờ ngươi tới công kích đây!

Trường đao bảy thước ở trong tay Sợ hãi thiên sứ vừa lật, mũi đao chuẩn xác va chạm trên mũi thương của Nerys, Nerys đột nhiên bộc phát lực lượng trong trường thương ra, trường đao của Sợ hãi thiên sứ chấn động, một đám gương mặt màu đen trên đó gào lên chói tai.

Công kích độc đáo của Ngân tuyển kim thương ngư đã tập trung lực lượng vào một điểm, bộc phát công kích bén nhọn. Trên thanh trường đao của Sợ hãi thiên sứ, mấy chục gương mặt màu đen đều nổ tung, tiêu tán vô hình, lộ ra thân đao màu xanh bên trong.

Sợ hãi thiên sứ cổ tay run lên, trên thân đao lập tức hiện ra càng nhiều gương mặt màu đen hơn, tiếng gào thét thê lương làm cho Nerỵs đau đầu không thôi. Màu sắc của thân đao bị che dấu lại, Sợ hãi thiên sứ uốn cổ tay, dùng sống dao bổ về phía Nerys.

Phía sau Nerys chính là Sarin, bất kể như thế nào thì Nerys cũng đều không thể tránh đi. Nàng khẽ nhếch mũi thanh trường thương lên, mũi thương và lưỡi dao lại lần nữa va chạm cùng một chỗ.

Ông...

Chất liệu trường thương của Nerys đủ để chống đỡ trường đao của Sợ hãi thiên sứ, nhưng lực lượng của nàng thì lại không thể sánh bàng Sợ hãi thiên sứ cao tám thước này, đây không phải do chênh lệch hình thể tạo thành, cho dù Nerys hóa thân Ma Thần, lực lượng cũng kém xa Sợ hãi thiên sứ. Huống chi phương thức sử dụng lực lượng của Sợ hãi thiên sứ còn cao mình gấp trăm ngàn lần so với Nerys, chỉ bàng lực lượng ngang nhau, Sợ hãi thiên sứ có thể tạo thành lực sát thương lớn hơn mấy chục lần.

Trường thương kịch liệt run rẩỵ, bởi vì nguyên nhân chất liệu, nên không bị một đao này của Sợ hãi thiên sứ chấn vỡ, nhưng lực lượng lại truyền vào trong tay Nerys, xương cốt của Nerys cũng chấn động theo, đau đớn như bị gãy lìa vậy.

Bên ngoài thân thể Nerys có điện lưu lóe ra, mới ngăn trở được lực lượng mà Sợ hãi thiên sứ truyền qua một đao này.

Sợ hãi thiên sứ có chút kinh ngạc, nhân loại này có lực lượng còn không bàng tên vong linh kia, tại sao lại có thể liên tiếp đỡ được hai đao của mình vậy? Thanh trường thương trong tay nàng thật ra có chút ý tứ, đáng tiếc, vẫn không thể gây thương tổn tới mình được.

Trường đao của Sợ hãi thiên sứ múa thành một vòng tròn, ở giữa có một gương mặt khổng lồ hiện ra. Sarin ở phía sau đã vọt tới, mộc kiếm chỉ về phía trước, Đêm vô tận được phóng ra, bao phủ gương mặt màu đen trong vòng đao kia. Đúng lúc này, hai mươi bốn thái cổ chiến sĩ mới đuổi tới, đoạt lại trái tim màu hoàng kim của Dực khô lâu.

Sợ hãi thiên sứ nhướng mày, đang do dự nên thu viên trái tim màu hoàng kim kỳ dị kia, hay là nên đối phó với Nerys có cổ quái vũ khí này, thì lập tức con nhện ma thú trong ngực Sarin đã lao ra, bắn thẳng đến gương mặt trên bụng kia của Sợ hãi thiên sứ.

Gương mặt trên bụng của Sợ hãi thiên sứ kia cũng không để ý, một con ma thúcấp chín mà thôi, đối với mình mà nói, vừa lúc có thể cắn nuốt linh hồn này, lớn mạnh lực lượng của bản thân. Đầu lưỡi vừa mới bị nổ đứt, làm cho tâm tình của nó có chút nóng nảy. Kích thước của con nhện ma thú còn chưa bàng cái miệng của nó.

Rắc... rắc...

Gương mặt dữ tợn này trực tiếp cắn con nhện ma thú thành mảnh nhỏ, nuốt vào trong. Gia tộc huy chương của Sarin và toái ngọc do Shanglan lưu lại cũng tiến vào trong thân thể Sợ hãi thiên sứ.

- Trốn!

Sarin hô một tiếng ác ma ngữ, một luồng lốc xoáy cuốn lên, mang theo trái tim màu hoàng kim trong tay các thái cổ chiến sĩ kia, lao về phía Thần Thụ ma pháp tháp.

Nerys đã thấy Sarin luyện chế con nhện ma thú, nên khi Sarin vừa nói xong, Nerys đã quay người lại chạy ra. Hai người một trái một phải, còn lại là hai mươi bốn thái cổ chiến sĩ.

Kỹ năng trên trường đao của Sợ hãi thiên sứ bị một cái ma pháp cấp chín của Sarin triệt tiêu, nằm ngoài dự kiến của nàng, hai tên vốn đang rất hùng hổ lại đột nhiên chạy trốn, khiến cho nàng khó có thể lý giải được. Trong lúc nhất thời nàng lại không biết nên đuổi theo người nào, trí tuệ của Sợ hãi thiên sứ đều đến từ linh hồn vỡ nát, đôi khi, lúc tính toán sẽ xuất hiện một tia chần chờ, giống như là giữa các ma pháp không có sự nổi tiếp hoàn mỹ vậy.

Chỉ trong một chút do dự này, hai mươi bốn thái cổ chiến sĩ đã xông tới, những thái cổ chiến sĩ này so với nguyên tố con rối thì còn am hiểu chiến đấu hơn, bọn họ đều đứng bên ngoài khoảng cách công kích của vũ khí trong tay Sợ hẵi thiên sứ. So ra, đao mang của Sợ hãi thiên sứ cũng không tính là gì cả, thứ khủng bố nhất vẫn là trường đao bản thể công kích của nàng.

Dực khô lâu bị nàng dùng ba đao phá vỡ hai kiện vũ khí, cắt xuống hai cánh. Nàng thậm chí còn không sử dụng kỹ năng gì, chỉ tùy ý chém vài lần, vung lên hai cái hoa đao mà thôi.

Lốc xoáy mà Sarin sử dụng ở trong nước, giống như một con rồng nước, cuốn lấy trái tim màu hoàng kim, hướng về phía xa mà chạy trốn, Sợ hãi thiên sứ xoay tay lại đánh một đao, đao mang thật lớn chặt đứt con đường quay về Thần Thụ ma pháp tháp của Sarin và Nerys. Nhưng hai người bọn họ lại căn bản không định trở về trốn, mà là hướng về phía chỗ sâu trong Vực sâu vương thành mà bỏ chạy.

Một đao của Sợ hãi thiên sứ bổ vào khoảng không. Trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra cảm giác đau đớn mãnh liệt, linh hồn của gương mặt giữa ngực vào bụng kia đã bị một khối toái ngọc hấp thu, bị hút đi một nửa. Mà linh hồn của Sợ hãi thiên sứ là phối hợp với linh hồn của gương mặt này, liên quan chặt chẽ với nhau, nếu linh hồn của gương mặt kia bị hấp thu, linh hồn của nàng cũng không cách nào chạy thoát được.

Thân thể Sợ hẵi thiên sứ nhảy lên, tạo thành một dòng chân không trong nước biển, trong nháy mắt đã đi tới sau lưng Sarin, nàng vươn ra hai cánh tay, đè Sarin xuống dưới.

- Thu hồi vật kia lại, nếu không ta lập tức giết ngươi!

Sợ hẵi thiên sứ nhấc Sarin lên, để cho gương mặt trên bụng của mình tới trước mặt Sarin, lớn tiếng gầm rú.

Sarin cười, thân thể đột nhiên vỡ nát thành từng bóng người lao ra, những bóng người này tiêu tán trong bóng đêm, Sợ hãi thiên sứ lại lần nữa vươn cánh tay ra, trong số các bóng người vỡ nát này, bắt được Sarin chân chính.

Sarin phóng ra một cái Thủy Văn Thuẫn, Sợ hãi thiên sứ cũng không bóp nát ma pháp của hắn, mà là mở miệng ra, ngậm lấy cái đầu của Sarin, bộ răng đã kẹp vào cổ của hắn.

Uy hiếp như vậy đã rất rõ ràng, nàng không nói lời nào, Sarin cũng biết nàng cóý gì-

Sarin khởi động Thủy Văn Thuẫn, cũng là vỉ có thể nói chuyện, hắn cười lạnh nói:

- Ngươi có biết ta là ai hay không?

Sợ hẵi thiên sứ cảm giác linh hồn phối hợp với mình đang bị một kiện khủng bố nào đó hấp thu vào, linh hồn cấp mười hai cũng không chống đờ được loại hấp thu này, nhiều nhất chỉ kiên trì được vài phút thì sẽ tới lượt mình.

- Ngươi là ai?

Sợ hẵi thiên sứ ngăn chặn sự gấp gáp trong lòng, hỏi lại Sarin.

- Sarin Mesterlin.

Sarin nói thật, mặc dù hắn đang kéo dài thời gian, nhưng lại không ngờ ràng Sợ hãi thiên sứ lại thật sự hỏi tên của hắn.

- Ta không muốn biết ngươi là ai, ngươi mà không đưa thứ đó ra, ta lập tức cắn đầu của ngươi!

- Ta cưỡi Mộng yểm, đương nhiên là Vong linh pháp sư, ngươi cắn đầu của ta, ta nhiều nhất là chuyển hóa thành vong linh Vu sư, ngươi có thể làm gì được ta?

Sarin dùng từ ngữ để kích thích Sợ hãi thiên sứ.

Răng nanh của Sợ hãi thiên sứ trong nháy mắt đã đâm thủng Thủy Văn Thuẫn của Sarin, Sarin cũng không phản kháng, chỉ cười lạnh.

Sợ hãi thiên sứ phim ra cái đầu của Sarin, cầm lấy thắt lưng của Sarin, nhấc hắn lên trước mặt. Cảm giác nguy cơ trong cơ thể càng lúc càng nghiêm trọng, thứ quỷ dị kia đã hút hơn phân nửa linh hồn phối hợp của mình vào. Linh hồn phối hợp của mình cũng là linh hồn cấp mười hai, muốn hấp thu là hấp thu được, thứ kia là gì vậy!

Trên mảnh nhỏ này không có bất kỳ khí tức thần linh nào, căn bản là một kiện trang bị thuần túy của nhân loại. Mình còn tưởng ràng kẻ trước mắt này là tín đồ của thần linh, tại sao lại...

Sarin lại bình tĩnh phóng ra một cái Thủy Văn Thuẫn, chỉ bao phủ lấy cái đầu của mình, sau đó lên tiếng:

- Ngươi có thể chém nát linh hồn của chinh mình, hai linh hồn cùng một chỗ, cảm giác rất khó chịu phải không.

Trường đao trong tay Sợ hãi thiên sứ run lên, nàng không biết, làm cách nào mà Sarin biết được trong cơ thể mình có hai linh hồn.

Kỳ thật rất đơn giản, toái ngọc kia đã bị Sarin luyện chế rồi, toái ngọc đang làm gì, trong lòng Sarin biết rất rõ ràng. Trong cơ quái vật thể này có hai linh hồn cường đại, vốn Sarin đang lo lắng kế sách của mình mất hiệu lực, hiện tại xem ra, với trí tuệ của Sợ hãi thiên sứ này, căn bản không thể phá giải khốn cục trước mắt này được.

Chỉ hy vọng Sợ hãi thiên sứ này ngốc thêm chút nữa, có thể để mình kéo dài thêm một chút thời gian, chỉ cần linh hồn của Sợ hãi thiên sứ bắt đầu bị hấp thu vào trong vĩnh hàng khống chế mảnh nhỏ, nàng sẽ không còn có năng lực công kích mình nữa!

- Nhân loại đều là giả dối...

Sợ hãi thiên sứ phim ra một câu, sau đó từ trong lỗ mũi phim ra một luồng khói đen, tách Thủy Văn Thuẫn của Sarin ra, muốn tiến vào trong mũi Sarin.

Sarin đột nhiên nâng lên tay trái của hắn, một ngón tay chỉ về phía Sợ hãi thiên sứ. Lực lượng khủng bố của Thủy tinh chỉ được phát ra, Sợ hãi thiên sứ cảm thấy sinh mệnh bị uy hiếp có, lập tức phát ra một tiếng gào thét thê lương.

Sợ hãi ma pháp!

Đây là thiên phú kỹ năng của Sợ hãi thiên sứ, có thể trong nháy mắt phá hủy ý chí của địch nhân, nàng chỉ cần đánh gãy kỹ năng của Sarin là được. Chênh lệch về cấp bậc sẽ làm cho kỹ năng của Sarin chỉ hoàn thành một nửa, không thể phóng ra được.

Trí tuệ của Sợ hãi thiên sứ không phải là rất cao, nhưng năng lực chiến đấu lại là siêu mạnh, nàng phóng thích kỹ năng này vừa đúng lúc, nếu nhàm vào người khác, lập tức có thể xoay chuyển thế cục. Nhưng Sarin cũng đang chờ nàng phóng thích ma pháp, sau khi Sợ hãi thiên sứ phóng ra ma pháp, huy chương bị nuốt trong bụng của nàng bắt đầu điên cuồng hấp thu lực lượng của Sợ hãi thiên sứ.

Tất cả năng lượng trong cơ thể sinh vật cấp mười hai đều điên cuồng đổ vào trong gia tộc huy chương của Sarin.

Nụ cười của Sarin càng lúc càng sáng lạn hơn, hắn cảm giác được lực lượng trên tay Sợ hãi thiên sứ đang biến mất. Liều mạng một lần, cuối cùng cũng giữ được một cái mạng, nếu không liều, thỉ sớm hay muộn ma pháp tháp của mình cũng sẽ bị công phá, chỉ là chết sớm hay chết muộn mà thôi.

Liều mạng, liều mạng, chỉ có đánh cược thì mới giữ được mạng mà dùng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.