Chiếc thuyền đắm này rách nát không chịu nổi, chất liệu cũng không phải là gỗ Lôi vân chế tạo, hiển nhiên không phải là thứ được sản xuất thời kỳ vương triều thứ hai mà là cổ xưa hơn.
Tốc độ của Cá voi trắng một sừng vẫn duy trì ở trăm dặm trở lên, không ngủ không nghỉ thậm chí sau khi giết chết kẻ địch ngáng đường cũng chỉ vội vàng cắn nuốt một ít máu thịt, tuyệt không dừng lại.
Thuyền luyện kim bàn quy theo ở phía sau, cũng không thể nghỉ ngơi. Hơn nữa khoảng cách giữa đôi bên một mực giữ ở khoảng cách tám dặm. Vị trí như vậy bất kể Cá voi trắng một sừng chạy trốn hay là xoay người công kích thì thuyền luyện kim bàn quy đều có thể tiếp tục bảo trì trong phạm vi an toàn.
Đối mặt với một cái thuyền đắm như vậy ở trong Biển đóng băng, Sarin không cách nào ngừng lại nghiên cứu. Dực khô lâu chỉ có thể phái ra một vong linh tiến vào thuyền đắm chờ hắn trở về. Có vong linh này ở bên trong làm ký hiệu, cho dù địa chất đáy biển phụ cận thuyền chìm có xảy ra thay đổi Dực khô lâu cũng có thể tìm được thuyền chìm.
Dực khô lâu để lại là một tên Ngọc khô lâu, Ngọc khô lâu này còn chưa thăng cấp theo hắn, chỉ có cấp sáu lại đã sinh ra trí tuệ. Ngọc khô lâu sau khi từ trong thuyền luyện kim bàn quy bơi ra, thật cẩn thận tới gần thuyền chìm.
Phụ cận thuyền chìm một vùng yên lặng, Ngọc khô lâu cách thuyền chìm ngoài một dặm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911595/quyen-3-chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.