Thùng chồng chất bên bờ nước lần lượt được mở ra, bên trong đều là linh kiện máy móc thật lớn. Số linh kiện này Sarin cũng không biết là làm gì, nhưng là chất liệu mặt ngoài đều là kết tinh kim loại.
- Quả nhiên là vật báu vô giá. Nhưng là... Ôi, tạm thời không dùng được. Hai người các ngươi cùng ta đi kho hàng, đem hết những thứ vớt ra gần đây nhất cho ta xem.
Sarin buồn bực nói.
- Chủ nhân, người không thể cướp đồ của ta.
Nerys ủy khuất nói.
- Nói bậy bạ gì đó. Chủ nhân muốn sửa sang lại một chút. Ngươi chỉ biết là có đáng giá hay không, nhưng ngươi biết những thứ đó để làm gì sao?
Dực khô lâu dùng giọng giáo huấn nói với Nerys.
- Nerys, đúng như vậy đấy. Ta cướp đồ của ngươi làm gì.
Trong lòng Sarin cảm giác rất quái dị. Sinh vật khế ước của mình còn muốn có vật phẩm tư nhân? Tuy nhiên đối mặt với Nerys hắn cũng không thể nói ra loại lời nói: “Mọi thứ của ngươi đều là của ta” ra miệng.
- Chủ nhân, người nhất định phải trả lại cho ta đó!
Nerys nước mắt như mưa. Máy móc trung tâm của “Thiên không chi thành” này vốn nàng cũng không muốn cho Sarin xem, tuy nhiên trực giác của nàng cảm thấy thứ này quá trọng yếu. Thuật luyện kim nàng lại hiểu biết rất ít, liền đưa cho Sarin xem. Không nghĩ tới sau khi Sarin xem xong liền có ý nghĩ đối với thứ cất giấu của nàng.
Trong tay Sarin vốn có bốn mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911362/quyen-3-chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.