Ngoài cửa sổ bỗng nhiên rơi xuống tuyết trắng, theo gió tung bay, va vào cửa sổ thủy tinh, phát ra thanh âm sàn sạt. Sarin và Tieta cùng nằm trên giường, tại lỗ thủng trên tường, băng tiễn mà Sarin phóng ra đã biến mất, hóa thành thủy nguyên tố vô hình, tiêu tán trong không khí.
- Sarin, ta đột nhiên lại không nỡ để cho ngươi đi cưới lão bà.
Tieta nhìn trần nhà, đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
Sarin vui mừng nói:
- Ngươi định xuất giá ư?
- Sao có thể a, ta còn là muốn kính dâng bản thân cho tự nhiên. Tự nhiên Tế ti sẽ không lập gia đình, nếu không sẽ mất đi năng lực Tế ti. Ta thật sự không cần thứ này, dù sao, chỉ cần có lực lượng, thì ta vẫn có thể chiến đấu. Nhưng trở thành Tự nhiên Tế ti, ta có thể sống thời gian dài với ngươi. Nếu ta chết sớm, ngươi chẳng phải vẫn đi tìm nữ nhân khác ư, không bằng ta cũng sống trên một ngàn năm. Giữ lấy ngươi, không cho ngươi tùy tiện tìm nữ nhân khác.
- Ta là Ma pháp sư, ngoài thời gian ở với ngươi, ta làm sao có thời giờ đi tìm nữ nhân nào nữa.
Sarin phân bua.
- Hừ, ta thấy nữ phó của ngươi cũng không có ý tốt gì đâu! Nerys, có phải hay không?
Tieta đột nhiên kêu to, Sarin có chút xấu hổ.
- Đúng vậy, ta thích chủ nhân.
Nerys ở cách vách trả lời. Với lỗ thủng Trên vách tường, đối với chức nghiệp giả cấp bậc như bọn họ mà nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911359/quyen-3-chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.