Sarin sắc mặt biển ảo, đứng ở trong khoang tầng một, suy nghĩ hồi lâu, nếu không phải tinh thần lực của mình đã trải qua rèn luyện lặp đi lặp lại của huy chương, thì mình chỉ cần đội mặt nạ lên, sẽ hoàn toàn xong đời. Thứ này ít nhất phải là Ma đạo sĩ mới có thể dùng được một chút. Nhưng mà Balagana thật sự là muốn hại mình hay sao?
Chính mình mà chết, đối với Balagana thì sẽ có chỗ tốt gì? Bởi vì quan hệ khế ước, nếu mà mình chết đi, Balagana hoàn toàn không thể quay về Vong linh vị diện, sẽ bị giam cầm ở Myers đại lục, hơn nữa cấp bậc sẽ không bao giờ tăng lên được nữa. Đây còn là một loại trừng phạt nhẹ nhất. Nếu Balagana muốn đả thương mình, như vậy những gì mà mình phải chịu, sẽ tác động lên trên Linh hồn chi hỏa của hắn.
Ba vong linh Quân vương là một thể, Balagana mà bị thương tổn gì, hai Quân vương khác cũng sẽ phải chịu đựng tương tự. Loại thương tổn này là không thể nghịch chuyển, nếu mà mình chết, kết cục của ba tên này cũng sẽ không tốt đẹp gì. Nếu bọn họ gặp phải nguy hiểm, thì sẽ không thể trốn vào đâu được cả.
Nhưng mà tác dụng của mặt nạ này thì cũng rõ rành rành, Sarin nắm chặt lấy mặt nạ, cũng không nở buông ra.
Tuy ràng thứ này nguy hiểm, nhưng hiện tại đối với mình mà nói, tác dụng cũng là rất lớn. Bởi vì Ma huyền của mình vẫn thiếu tận hơn một nửa, nếu chỉ trong một hồi chiến đấu ngắn ngủi, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911121/quyen-3-chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.