Aini thấy Sarin không trả lời mình, trong lòng gấp gáp, nói:
- Sarin, chúng ta không cần thiết phải mạo hiểm, tạm thời không có người ngoài biết tuyến đường này, cậu có thể khống chế ít nhất là 5 năm, không cần đầu tư quá nhiều sức hộ tống.
- Ta biết, Aini, nhưng mà ma thú kia giống như điên rồi, nhất định là có gì đó khó lường. Chúng ta tìm một chỗ đợi xem, chờ đám ma thú này bình thường lại rồi đi xem lần nữa, dù là lấy chút mảnh vỡ xương cốt cũng được.
Aini thở dài, cần gì phải thế chứ, dù sao nơi này là địa bàn tạm thời của ngươi, người ngoài cũng không nhúng tay vào được, khắp nơi đều có tài liệu làm người ta đỏ mắt, cần gì còn phải đi mạo hiểm. Hắn đang suy nghĩ vì Sarin, dù sao ở trên thuyền, Zola cùng Tieta không thể hành động dưới nước sâu, một khi gặp chuyện không may, hai người kia sẽ gặp nguy hiểm rất lớn.
Sarin vẫn cứ cười cười, nói với Helene:
- Cô nghỉ ngơi vài giờ, chúng ta tìm hòn đảo nghỉ chân.
- Được.
Helene gật đầu đồng ý, vừa rồi nàng cũng thật mỏi mệt, Sarin cho nàng nghỉ ngơi, nàng cầu còn không được. Nàng nóng lòng trở về phòng mình, bỏ cái khăn tay bẩn ra khỏi đầu.
Sarin thấy Helene rời đi, lúc này mới nói với Aini:
- Aini, ta thấy thực lực của Helene không đủ để thoát ly gia tộc Williams. Nếu cuối cùng nàng làm không được....
Trong mắt Aini chợt lóe sáng, xuất hiện vẻ kiên quyết hiếm có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911111/quyen-3-chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.