Trước kia Piyanke nằm mơ cũng đều muốn có một trảm binh sĩ, nhưng mà tước vị của hắn lại không đủ, cũng không nhiều tiền như vậy, hiện tại Sarin nói sẽ cho hắn một trăm binh sĩ, nhưng đây cũng là đi Deep Forest trấn chịu chết.
- Ngươi khóc cái gì!
Sarin quát lớn lên, hắn thật sự không có chút kiên nhẫn gì đối với loại quý tộc vô lại này.
- Đại nhân, ta thật sự không muốn chết a...!
- Hừ, nếu mà ta muốn giết chết ngươi, thì cũng không cần cần phải phí công làm chuyện này, còn đưa lên một trăm binh sĩ nữa, ngươi nghĩ ràng ta và ngươi đều điên rồi sao?
- A...?
Piyanke này mới hồi phục tinh thần lại, hắn cung đồng ý với lời của Sarin, ở trong lòng Sarin, giá trị của hắn khẳng định không bàng một trăm binh sĩ, nếu để cho hắn mang binh quay về Deep Forest trấn, Sarin đương nhiên sẽ không đưa hắn đi chịu chết.
- Piyanke, ta nghĩ ngươi nhất định biết một câu châm ngôn, muốn được phú quý, phải đi mạo hiểm tính mạng. Ta thấy ngươi rất có thiên phú diễn kịch, nên mới cho ngươi cơ hội này.
Piyanke bày ra vẻ mặt cầu xin, thầm nghĩ, ta dù có chết cũng không muốn có cơ hội này.
Sarin cũng không quản Piyanke nguyện ý hay không, bắt đầu nói ra mục đích của mình. Quân doanh trở nên yên lặng, chỉ có trong doanh trại là còn đèn sáng. Hai bên ven đường có khảm ma pháp đăng, nhưng hiện tại lại không được sử dụng, các vong linh trong bóng tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911083/quyen-3-chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.