Kỵ sĩ không đầu thối lui đến ngoài phạm vi ma pháp công kích của Sarin cùng Aini, Hắc khôi lỗi trong trạng thái người tuyết bắt đầu phát động công kích về phía tòa thành băng tuyết.
Tốc độ di chuyển của người tuyết chậm hơn rất nhiều so với Kỵ sĩ không đầu, chỉ là cấp bậc của nó lại cao hơn một chút, nhưng mà cũng chỉ không sai biệt lắm với kiểm sĩ học đồ của nhân loại.
Sarin rất là nghi hoặc đối với hiện tượng này, lúc trước những Hắc khôi lỗi kia có tốc độ cũng không chậm, bức tường thành thật lớn mà chúng vẫn có thể nhảy lên được. Nhưng mà người tuyết trước mắt này, dường như lại hơi yểu một ít.
-Chi...!
Một người tuyết dùng móng tay muốn cắm vào tường băng của thành bảo, nhưng lại dường như bị đưa tay vào trong nước sôi, phát ra tiếng thét chói tai thống khổ.
Hơn một trảm hải tặc chống lại hơn một vạn Hắc khôi lỗi. Hắc khôi lỗi không sợ bị phá hủy, bọn chúng tồn tại chính là thống khổ rồi, so sánh xuống dưới, hải tặc cho dù có hung hãn đi nữa, thì cũng không muốn chết một cách không chút giá trị như thể này.
Trong hơn một trảm hải tặc, ngoài mười mấy người mà Sarin tuyển ra thì vẫn còn có thể tiếp tục đi theo chính mình, những người còn lại thì bị chia ra làm mười tiểu đội, bảo vệ bức tường bốn phía. Bên trong tòa thành băng tuyết có vách tường ngăn cách, có đường lớn chạy dọc theo, một bộ phận hải tặc vẫn có thể cưỡi khô lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911068/quyen-3-chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.