Vùng duyên hải bị đóng băng trăm dặm, bờ biển trắng phau. Hình dạng bến cảng đã được hình thành bước đầu, tuy nhiên những kiến trúc rất lớn liên miên phía sau lại mang phong cách của thần điện. Từ xa nhìn lại, hải cảng này có phong cách rất khác biệt với hải cảng của những quốc gia khác.
Trên bờ biển còn có con rõi công tác, chỉ huy đều là pháp sư cấp thấp, thậm chí là ma pháp học đồ. Chất lượng ma pháp học đồ của đảo Sigure rất cao, thời gian mấy tháng tới đây đã có hai người trở thành pháp sư cấp một.
Đây cũng là do kế thừa cả. Đảo Sigure lựa chọn ma pháp học đồ đầu tiên là xét tư chất. Hơn nữa tri thức ma pháp tích lũy tại đảo Sigure hơn nghìn năm, những học đồ này đều có hy vọng trở thành Đại ma pháp sư.
Ngoài việc thăng cấp Ma đạo sĩ phải dựa vào kỳ ngộ ra, những ma pháp học đồ này có thể nói là hào quang sáng ngời.
Thời điểm Sarin đi tới bờ biển thì khôi lỗi đã ngừng công tác. Nơi này đã tụ tập hơn trăm kiếm sĩ. Ở trên mặt biển bị đóng băng xa xa, có một đám người quần áo tả tơi, đi trong gió tuyết lạnh run.
Sarin nhìn thoáng về phía xa, hỏi pháp sư bên cạnh:
- Những người kia xuất hiện từ khi nào?
- Vừa xuất hiện, thưa Sarin đại nhân.
- Có trao đổi chưa?
- Bọn họ phái người lên bờ bị đuổi trở về. Ngài không lên tiếng thì nơi này không cho người lạ đi lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911031/quyen-3-chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.