Lôi Long!
Nghe Sarin nói ra muốn bắt thứ sinh vật này, ngọn lửa vong linh của ba vị Quân vương vong linh đồng thời run mạnh lên. Vong linh khác có lẽ sẽ không biết Lôi Long là cái gì, nhưng ba tên bọn họ ghi sâu trong đầu. Năm đó Shangian có chín con Lôi Long là ma sủng, chín con Lôi Long kia đã tiến hóa đến mức có thể bay lượn, phóng ra tia chớp khiến cho vong linh nháy mắt hóa thành một đống bột phấn.
Cũng may ba vị Quân vương mặt không đổi sắc, che giấu kỹ cơn hoảng sợ. Đó chẳng qua là chuyện quá khứ, bây giờ bọn họ đã từ vong linh yếu ớt tiến hóa thành cấp bậc Quân vương, đã không phải quá sợ loại Lôi Long chưa tiến hóa đó.
Chỉ là nổi sợ hãi kia đã chôn dấu sâu dưới đáy lòng, mặc kệ làm thế nào cũng không thể trừ bỏ được.
- Lôi điện tổn thương rất lớn tới vong linh, pháp sư, yêu cầu của ngươi dường như quá đáng.
Jodycoco do dự nói, ba người bọn họ có nắm chắc bắt lấy Lôi Long này, nhưng mà không muốn làm không công, hắn bắt đầu cò kè mặc cả với Sarin.
Sarin chỉ sợ kẻ không có yêu cầu, mặc kệ là người hay vong linh, chỉ cần chịu bàn bạc, vậy sẽ không tính là uy hiếp gì.
Daniel thật xấu hổ, hắn triệu hồi ra ba cái vong linh hùng mạnh, nhưng mà ba cái vong linh này không hề có chút thái độ nào coi hắn là chủ nhân. Chuyện này thì hắn có thể hiểu được, nhưng mà ba cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2911002/quyen-3-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.