Sarin nhẹ nhàng vỗ vào hồ lô, một dòng nước dài sáu thước màu xanh biếc phun ra phía trước, xoay một vòng linh hoạt trên không trung, quấn quanh người Sarin.
Sarin cảm giác dòng nước này còn linh động hơn trước kia nhiều lắm, tốc độ cũng nhanh hơn mấy lần, lão sư chỉ đơn giản giúp mình luyện chế lại một chút, năng lực của chiếc hồ lô này đã lập tức được nâng cao lên không biết bao nhiêu lần. Luyện kim thuật của bản thân quả thật là rất không xong, lão sư nói ràng có chút đáng tiếc thì cũng là có đạo lý.
May mà năng lực của ma văn này có thể để cho tự mình luyện chế dòng nước, khiến nó tiến hóa từng bước, cuối cùng sẽ đạt tới hình thái hoàn mỹ, loại này đối với một người tu luyện thủy nguyên tố là chính như Sarin thì vẫn còn không hiểu rõ nguyên lý, hắn chỉ bắt chước ma văn trên huy chương của gia tộc, ma văn này đồng thời còn có chứa năng lực lôi điện, nhưng bây giờ còn chưa thể hiện ra được.
- Cảm giác thế nào?
- Thủy nguyên tố cô đọng hơn, có thể duy trì thời gian lâu hơn. Thứ tự các nguyên tố cũng không có chút thay đổi, cũng không có hỏa nguyên tố ở bên trong, lão sư, mới vừa rồi ngươi làm thế nào được vậy?
- Thủy diễm luyện kim thuật, không được tính là thứ gì hiếm thấy cả, ngươi đạt đến cấp bảy thì sẽ được học tập nó.
- Thủy diễm?
- Ngươi hẳn cũng biết, hỏa nguyên tố là một loại nguyên tố dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-lam-huy-chuong/2910981/quyen-3-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.