*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trẫm và Hoàng thúc tình đầu ý hợp, lòng hướng về nhau, từ đây cùng nắm tay trải qua cuộc sống hạnh phúc vô liêm sỉ.
Happy ending.
Hết truyện.
—— Lấy đâu ra.
Dù gì giữa trẫm và Hoàng thúc còn rất nhiều khoảng cách không thể vượt qua.
Luân lý chú cháu, thân phận vua tôi, giới tính tương đồng.
Gông xiềng lễ giáo, ánh mắt người đời, suy đồi đạo đức…
Đương nhiên tất cả những thứ này đều không quan trọng.
Điều quan trọng nhất chính là.
Hoàng thúc chưa tỏ tình với trẫm.
Tuy rằng trẫm biết chắc hẳn ở trong lòng ảnh đã yêu trẫm chết đi sống lại không thể ngừng được.
Nhưng vẫn cần tỏ tình chứ.
Con gái phải rụt rè cho ra dáng con gái.
Đây không chỉ là một kiểu hình thức, mà còn thể hiện sự coi trọng và hứa hẹn.
Hoàng thúc cũng không hứa hẹn gì với trẫm.
Hoàng thúc chỉ tặng trẫm 2 chiếc đèn lồng và một hộp kẹo.
Người thời xưa uyển chuyển lắm, ngại biểu đạt trực tiếp, trẫm hiểu mà.
Tương lai còn dài.
Đừng hỏi trẫm Dài là anh nào.
Trẫm vui rạo rực bỏ hộp kẹo sơn trà kia vào túi như cất bảo bối.
Hoàng thúc hỏi: “Sao em không ăn? Đã đỡ chưa?”
Đây là tín vật đính ước của đôi mình, trẫm nào nỡ ăn!
Trẫm phải cất đi giữ gìn thật cẩn thận!
Nhưng con gái phải rụt rè.
Nhất là khi bên kia còn chưa thổ lộ.
Trẫm rụt rè nói: “Không hổ là cửa hiệu lâu đời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-la-mot-hon-quan-nhu-the/1064812/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.