Hai vạn đại quân cứu tân quan, một tràng ân oán đến đây tan
“Chùa miếu thần phật không đi bái, nhân gian khốn khó không đi thăm, đến chỗ ta thăm mới chả bái cái quái gì? Trước đây ngươi không đến quấy rầy, rất là tốt.” Kẻ đáp lời chính là Đới Bảo Bối, hắn mặc nhiên thừa nhận thân phận “Túc Sa công tử”, “Bây giờ ngược lại chẳng còn tốt tý nào nữa.”
Đường Trì Châu nói: “Lâm Trang nằm trong địa phận Bách Châu, trước giờ vẫn luôn nước sông không phạm nước giếng với địa phận thành Bình Ba, bao năm bình an vô sự, nếu có thể tiếp tục duy trì như vậy mới thật sự là tốt.”
Túc Sa công tử cười lạnh, nói: “Dẫn hai vạn binh mã đến buông lời nói mát, cái gọi là nước sông không phạm nước giếng của Đường Tổng binh cũng thật là độc đáo.”
“Ta cũng chẳng còn cách nào khác.” Đường Trì Châu phe phẩy chiếc quạt hương bồ, “Nếu không phải Túc Sa công tử bắt giữ chưởng cục Cục Quân khí mới nhậm chức, thì sao ta phải mất công chạy thật xa tới đây gây thêm phiền phức cho ngươi?”
Túc Sa công tử nói: “Không có y thì bách tính không ăn no hay sao?”
Đường Trì Châu nói: “Không có y thì các tướng sĩ trong tay không một tấc sắt, bảo vệ quốc gia bằng cái gì?”
Túc Sa công tử nói: “Theo ta thấy, sắt trong tay bọn họ không phải dùng để bảo vệ quốc gia, mà là để đối phó với nhân dân lương thiện tay không tấc sắt như chúng ta đây.”
Đường Trì Châu khẽ cười: “Cho dù Túc Sa công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-kich/1017569/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.