Quốc Sư đại nhân giương mắt, chậm rãi nhả ra hai chữ, “Đa tạ.”
Cố Dữ Chi chỉ cười không nói, ánh mắt lẳng lặng dừng trên ngón tay đè lên mép chung trà của hắn, thấy đầu ngón tay trắng muốt thon dài kia cũng phiếm xanh, có lẽ bởi vì dùng sức quá lớn.
Cố Dữ Chi tươi cười ngưng lại, trong lòng càng có nhiều phỏng đoán.
Xem ra việc này không đơn giản như bề ngoài.
…Thôi, dù sao chuyện này hắn cũng không lo được.
Cố sứ thần vì thế tiếp tục nhàn nhã uống trà, tâm tình vui vẻ.
***
Cẩm Họa nằm trên giường lót nệm lật xem thoại bản trong tay, bên cạnh còn có Minh Xảo hết sức tỉ mỉ săn sóc dâng điểm tâm, hệt như một con mèo con lười biếng.
Sao hắn vẫn còn chưa về?
Cẩm Họa nhíu mày, ngón tay khựng lại, liền khép quyển thoại bản lại... đây đều là các quyển mà thường ngày nàng thích xem nhất, nhưng bây giờ một chữ cũng không đọc vào.
Cẩm Họa có hơi bực bội.
Cũng không biết tại sao lại như thế, Dung Xu và Cố Dữ Chi đặc biệt hợp ý, khiến cho tên Quốc sư đại nhân trước giờ vẫn không thích ở cùng với người khác kia, bây giờ suốt cả ngày đều chui vào Hồng Minh Các.
Thật là quá kỳ dị. Cẩm Họa càng nghĩ càng thấy không bình thường.
“Bệ hạ, không còn sớm nữa, hay là đừng chờ Quốc sư, đi ngủ trước đi.” Minh Xảo nhỏ giọng nói.
Cẩm Họa nghe vậy, càng thêm bực bội hơn, nhíu mày lạnh lùng nói: “Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-khong-dam-nua/3405231/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.