Có lẽ không nghĩ nàng lại trở về vào lúc tối muộn như thế, Dung Xu có chút kinh ngạc, nhìn nàng sửng sốt một hồi.
Cẩm Họa nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, đứng yên tại chỗ không có đi qua.
Dung Xu từ trên giường đứng lên, đi tới chỗ nàng, thấy dáng vẻ này của nàng, mở miệng như muốn nói chút gì, nhưng lời tới miệng lại thành: “Bệ hạ sớm nghỉ ngơi đi.”
Hắn muốn đi sao?
Cẩm Họa trong lòng không vui.
Giận à? Đến mức này sao? Không phải chỉ là……
Chỉ là vừa rồi thấy hắn ngồi ở mép giường nàng, bộ dáng kia thoạt nhìn thật là có chút đáng thương? Cẩm Họa cả trái tim đều căng thẳng, thấy hắn đi lướt qua người mình, liền nhịn không được, cắn răng một cái túm lấy ống tay áo hắn.
Quốc Sư đại nhân dừng bước, kinh ngạc nhìn nàng.
Cẩm Họa ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn, “Ngươi đang giận trẫm hả?”
“Vi thần không dám.” Hắn ngữ khí bình tĩnh, không có cảm giác cưng chiều như trước giờ.
Hình như vẫn còn để trong lòng lời nói của nàng hôm đó.
Cẩm Họa cảm thấy uất ức cực kỳ, hắn chưa từng đối với mình không lạnh không nhạt, vừa rồi lời Sơ Vân nói, nàng suy nghĩ kỹ càng một lần, cảm thấy rất có đạo lý.
“Ngươi rõ ràng là giận.”
Cẩm Họa nhỏ giọng nói, “Ngươi trước nay đều không nói với ta vì sao vẫn luôn ở bên cạnh ta, giúp đỡ ta, cũng như lai lịch của ngươi, quá khứ của ngươi, ta cái gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-khong-dam-nua/3405218/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.