V.
Ở trên xe chưa nhận ra đã qua hơn nửa tiếng. Chiếc taxi dừng ở Vũ Lâm, gần giao lộ Phượng Khởi.
- Cô có phiền nếu chúng ta dùng bữa cùng nhau không?
- Anh đang xem chủ đề về sự chuyển đổi của Chekov từ hài kịch sang chủ nghĩa hiện thực phê phán. Nếu tôi không đi ăn tối với anh, tôi sẽ bỏ lỡ cuộc thảo luận này chăng?
Thực ra, xem sự biến hóa của Chekov một cách nghiêm túc cũng là một phép biện chứng hiện sinh rất cổ điển. Hắn nhìn đèn đỏ trước mặt rồi lại quay ngược chủ đề:
- Sao chúng ta không đi uống trà xanh ở đường Gia Tô. Nơi đó rất thích hợp để trò chuyện.
- À vâng!
- Bác tài, đi đường Gia Tô nhé!
Xe chuyển qua đèn đỏ, chẳng biết từ lúc nào radio đã ngừng kể chuyện, đổi thành bài hát. Nhiều người đã xem "Ngục giam phong vân 2" nhưng lại không biết "Hy vọng giấc mơ đẹp". Bài hát này do Ôn Bích Hà hát. Thơ của Trần Bách Cường "Đêm nay nhiều tiếc nuối", nam ca sĩ đi hát khi mới 15 tuổi. Hiện đang sống một mình đồng thời bắt đầu lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh.
Bài hát năm 1991, nghe năm 2013, cảm giác thời gian bay bổng chút dư vị trầm lắng của năm tháng.
Xe chạy đến Gia Tô, hai người rảo bước xuống, thong thả đi vào ngõ hẻm.
Hầu như tất cả công nhân ở Hàng Châu đều từng đến các nhà hàng trà xanh, và Tiêu Vũ Đình cũng không ngoại lệ, nhưng cô chưa bao giờ thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong/2646332/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.