Sắc mặt ông Củng Tự Cường tái nhợt, trên tay cầm cái kẹp than, âm thanh gõlên cửa kính nhịp đều một cách lạ thường. Tần Hạo quay sang nhìn Trần Uyển mộtlần nữa, hoảng hốt mở cửa xe.
Anh xuống xe, Trần Uyển cũng bước xuống, nghe tiếng Trần Uyển ở phía saugọi cậu, mắt đã thấy cánh tay cậu giơ lên, anh nhắm tịt mắt như thể cam chịu sốphận. Lúc nhắm mắt lại, ánh sáng như vụt qua, cái kẹp than bay một vòng rồi rơixuống. Lúc này Tần Hạo mới phát hiện, cậu Trần Uyển chỉ ném cái kẹp than vàođống than tổ ong.
Những lỗ chân lông trên cơ thể anh dựng đứng vì sợ hãi dần dần trở lại bìnhthường, nghe cậu Trần Uyển hứ một tiếng bằng giọng mũi, nói: “Lên ăn cơm”, TầnHạo lập tức chuyển sợ hãi thành vui mừng, đang định đi lên thì bị Trần Uyển kéosang một bên. “Anh về trước, em với cậu nói chuyện trước đã, hôm khác…”
“Bảo nó cùng lên”, ông Củng Tự Cường đứng trên cầu thang quay người nóixong rồi bước lên trên.
“Vậy anh lên hay không lên?”, anh hỏi.
Cô cắn môi, đưa Đậu Đinh cho anh, “Anh bế Đậu Đinh, cậu sẽ không làm gì anhđâu.”
Đậu Đinh nắm tay để ngang miệng, lúc đổi người bế, thằng bé cũng chỉ nhainhai. Lúc này Tần Hạo mới tạm yên tâm, bước theo cô lên. Khi đứng trước cửa nhàcô, cô ngập ngừng hỏi: “Có căng thẳng không? Chưa chuẩn bị tâm lý thì anh cứ vềtrước, em sẽ giải thích với cậu.”
“Căng thẳng! Rất căng thẳng!” Anh ôm Đậu Đinh, lòng bàn tay ướt đẫm, lờinói cũng rời rạc. “Rất căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016176/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.