Cơn gió Bắc thổi dữ dội trong đêm đến sáng sớm thì kết thúc, nhưng nhiệt độdường như càng thấp hơn, không khí hơi lanh và khô hanh. Lúc Trần Uyển khoác áotrở dậy, Tần Hạo hơi nghiêng người. Cô vội nhét cái gối tới thì lập tức bị anhôm vào lòng. Bất giác cô không nhịn được cười, mím môi lặng lẽ nhìn anh nhắmmắt thư thái ngủ, thoáng chốc lại cảm thấy một sự hài lòng vu vơ như thể tráitim vừa quét đi hạt bụi.
Lặng lẽ bước vào nhà bếp, hai cửa tủ lạnh trước đây bỏ đầy bia thì giờ đượcthay thế toàn đồ ăn và quà vặt, ngón tay cô lướt qua một lượt, tưởng tượng tâmtrạng và biểu hiện của anh lúc một mình đi mua những thứ đồ này.
Từ trước đến nay, trong tâm trí đầy rẫy những ký ức như ác mộng, trái timngập tràn thù hận và sự giận dữ, ánh mắt luôn là sự không cam tâm và kiênquyết, cô đã quên đi cảm giác nhìn đời bằng đôi mắt vui tươi. Không phải làkhông cảm động, nhưng cô luôn tránh né sự ràng buộc đó, cố tình khinh thườngnhững nỗ lực và ý tốt của anh, để mình đắm chìm trong thù hận, trăn trở khôngngừng.
Có thể cô và anh không đẹp như thơ như mộng mà trong tiểu thuyết, phim ảnhvẫn diễn; có thể hai người vừa đi vừa đau đớn, cuối cùng cùng đi đến vực sâu,nhưng những ngọn lửa kỳ lạ trong lòng đã bùng cháy, lặng lẽ thiêu đốt, dườngnhư có thể lan rộng ra khắp thảo nguyên chỉ trong tích tắc.
Ánh đèn vàng nhạt, ngọn lửa ấm áp, nồi cháo thơm cuồn cuộn bọt trắng, côđang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016144/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.