Hơn một cân rưỡi cá trắm cỏ, đầu và đuôi nấu canh, lọc riêng phần thịt dàynhất ở lưng cá, thái lát hình hoa rồi trộn bột cho vào chảo dầu là thành nhữngquả thông vàng ươm.
Củng Tự Cường ngồi trên chiếc ghế đẩu trong bếp, mắt không chớp, dõi theotừng động tác của Trần Uyển. Lóc xương, lấy thịt, tỉa hoa, tất cả đều thuầnthục, bất giác gật đầu. Vết thương của ông vẫn chưa bình phục hoàn toàn, khôngthể đứng lâu được, định từ chối làm tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của ông Hai nhàđối diện, ai ngờ Tiểu Uyển nghe được tin đó, xắn tay áo lên hỏi: “Cậu, có tiềnsao không làm? Cậu yên tâm đi, để con thử xem”.
Mấy năm nay, Tiểu Uyển đã nghe quen tai, nhìn quen mắt, học hỏi từ cậu rấtnhiều điều, lại thêm yêu thích công việc bếp núc, thực đơn mà Tiểu Uyển tínhtoán cho hơn mười bàn tiệc đều là những món tươi ngon. Nhưng cái ấy không cầnnói đến, điều làm ông ngạc nhiên hơn nữa là điệu bộ của Tiểu Uyển trong nhàbếp, con bé này trước đây cũng từng xuống bếp, cùng ông học tỉa rau củ, đãluyện được kĩ năng dùng dao thế này từ lúc nào? Ông biết cô có tài hơn Tiểu Vũ,nhưng không biết là lại đạt đến trình độ này.
“Tốt”, ông vỗ đùi, “Vậy để cậu trả lời chắc chắn với nhà người ta, ngày maicậu sẽ giúp con một tay”.
Trần Uyển trên tay còn dính bột mì, nghe xong không nén được cười, có cơhội để thể hiện khả năng là mong muốn từ rất lâu của cô. Nghĩ ngợi lại cảm thấycó chút quá sức, dù sao cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016121/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.