Trần Uyển tròn mắt với vẻ không thể tin nổi, rõ ràng đã quaCốc Vũ [1] rồi mà sao trên đầu như có tiếng sầm ầm ầm dội tới. Chuyện sáng naycậu được thả ra cô đã có nghi hoặc, cũng đoán già đoán non không biết có phảianh giúp đỡ không, suy cho cùng thì trong những người cô quen cũng chỉ anh làcó khả năng ấy. Trong lòng cô có chút cảm kích, đặc biệt là nhớ lại hôm qua anhvới ánh mắt sốt sắng xông vào đám người. Cô cũng thầm tìm cách bào chữa cho anh,hoặc giả cho rằng sự vô lại lưu manh của anh trước kia là do thói quen, là bảntính vốn thế. Nhưng tối nay bị anh trêu chọc, cuối cùng cô cũng biết dưới gầmtrời này lại có loại vô liêm sỉ, mất hết lương tri như thế.
[1] Cốc Vũ: Là mộttrong 24 tiết khí của của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên.Nó thường bắt đầu vào khoảng ngày 19 hay 20 tháng 4 dương lịch. Ý nghĩa củatiết khí này, đối với vùng Trung Hoa cổ đại, là Mưa rào.
“Anh thật, đúng là… vô sỉ!”, cô nghiến răng nghiến lợi nói,thấy đáng thương cho Tưởng Tiểu Vi, lại để bản thân bị hạng người này theo đuổisau đó ghét bỏ.
Cô không nể mặt, không nghe lời, tất cả giống như trong dựliệu. Nhưng khi những lời nói của cô xộc vào tai, cảm giác của anh lại giốngnhư lần trước bị gọi là đồ “rác rưởi”, toàn thân cứng nhắc, lục phủ ngũ tạngnhư bện vào nhau, ngay cả hơi thở cũng trở nên khó nhọc. Cảm giác này khiến anhkhó chịu, khiến anh bất an, hơn nữa còn khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016096/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.