Tưởng Tiểu Vi mộtlần nhớ tới cuộc sống khốn khổ nơi kí ức là lại cảm thấy nó giống như những câuchuyện trong tiểu thuyết ngôn tình sướt mướt, sự khác biệt duy nhất là người tađọc xong thì ném quyển sách sang bên, còn cô ta thì dùng cả một đời hạnh phúctuổi trẻ để trả giá.
Cha mẹ Tưởng TiểuVi chỉ là công nhân của một xưởng nhỏ, bởi hoàn cảnh gia đình nên cô ta khôngbao giờ để tâm tới chuyện học hành. Từ nhỏ cô ta đã biết mình đẹp, miệng nóilời ngọt ngào, luôn khiến đồng nghiệp của cha mẹ và hàng xóm hết lời khen ngợi.Lớn lên, vẻ xinh đẹp đó càng được nuôi dưỡng thành thứ vũ khí sắc bén. Làm bàitập hay không không quan trọng, sẽ có các bạn nam làm thay, thì bị điểm kémcũng chẳng nề gì, không về nhà cũng không bị cha cầm chổi đánh, cứ tự nhiên làcó người mời cô ta ăn uống, chơi bời.
Nhưng tất cảnhững điều này đều bắt đầu đảo ngược từ khi cô ta yêu một anh chàng cùng khóa.
Đúng, chính làyêu, không phải đơn thuần là thích.
Cô ta vì anh màkiên trì mỗi tối học bài, chỉ để đến khi tan lớp được nói cùng anh vài câu,nhìn anh một cái, vì anh mà cô ta chấm dứt tất cả các mối quan hệ khác, chú tâmhọc hành, chỉ nhờ vào việc học hành mới có thể giúp cô ta xích lại gần anh hơn.
Cô ta biết anh cóngười thích, chung lớp với anh, họ thường ngồi cùng nhau, cùng nhau giải bài vàtranh luận một đáp án nào đó. Cô ta ngốc nghếch đứng ngoài cửa sổ nhìn, tưởngtượng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016081/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.