Sau khi Kiều Linh Nhi đi, Mộ Dung Tuyết bất giác cười khổ, quả nhiên nàng vẫn còn quá ngây thơ, Kiều Tuyết Y nói là “đứa cháu gái nhỏ”, nàng tưởng là một đứa trẻ, nào ngờ lại là một thiếu nữ như hoa đậu khấu tháng mười hai bén mùi.
Cung nữ dọn bữa sáng lên, Mộ Dung Tuyết nhìn nhưng không hề muốn ăn. Có lòng tốt nhưng lại bị người ta lợi dụng lừa gạt, mùi vị này thật sự khiến trong lòng khó chịu.
Ngọc Sính Đình đã thất thế, vì tương lai của hai nhà Kiều Ngọc, Kiều Tuyết Y chắc chắn muốn gầy dựng thế lực mới, hiểu nhiên, Kiều Linh Nhi này là mang trọng trách mà đến. Hậu cung xưa nay không thiếu mỹ sắc, điểm then chốt là tướng mạo Kiều Linh Nhi tám phần giống nàng ta, Gia Luật Ngạn nhìn thấy Kiều Linh Nhi, nhìn dung nhan như hoa như ngọc giống hệt Kiều Tuyết Y năm xưa, nhất định hắn sẽ nhớ đến tâm tình lúc niên thiếu, có khi nào sẽ sinh ý bù đắp tiếc nuối mười năm trước không?
Nghĩ đến đây, lòng Mộ Dung Tuyết hỗn loạn như có một trận mưa rào tưới qua, khiến ý nghĩ này sinh sôi như cỏ dại.
Nàng tâm thần bất định nhìn ra cửa sổ, càng nghĩ càng cảm thấy mình nghĩ quá đơn giản, vì một lời thề hẹn của Gia Luật Ngạn ở Hoa phòng, nàng cảm thấy ngày tháng sau này nhất định sẽ thuận lợi, thật sự vô cùng sai lầm.
Ở chốn Hậu cung biến ảo khôn lường này, cây muốn lặng mà gió chẳng dừng. Nàng như đang đứng ở đầu sóng ngọn gió,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-tuyet/3260534/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.