🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộ Dung Tuyết nói: “Không được nói bừa.”



Đinh Hương bĩu môi nói: “Đâu phải muội nói bừa, sau khi Hoàng thượng hạ chỉ ý phế Hậu, đã nói chuyện kiếm cũ hàn vi[1] với triều thần, sau đó nhắc đến tiểu thư, nói tiểu thư có ơn cứu mạng với người. Đây lẽ nào không phải ám thị với triều thần, là muốn lập tiểu thư làm Hoàng hậu sao.”



[1. Kiếm cũ hàn vi, ý chỉ thê tử vốn có.]



Lẽ nào lần đó bị Thành Hi vương bắt, thề chết không khai, chính là cứu hắn sao? Mộ Dung Tuyết nhíu mày, vừa rồi nghe phế Hậu, nàng không hề quan tâm, nhưng hiện giờ sự tình sắp liên quan đến mình, bất giác lòng hơi hỗn loạn, các đời Hoàng hậu đều được tuyển chọn từ con gái trọng thần trong triều, nàng không có gia thế, cũng không có chỗ dựa, cho dù nói với bên ngoài rằng nàng đã từng cứu hắn, cũng chưa chắc qua được cửa ải các triều thần. Nghĩ vậy, nàng hờ hững cười: “Chuyện này không được nhắc đến nữa. Đúng rồi, tối nay ta muốn ăn sủi cảo tâm giác[2], bây giờ có tìm được tâm giác không?”



[2. Tên một loại rau, ra hoa kết quả chủ yếu từ tháng 3 đến tháng 8.]



Đinh Hương nghẹn lời nhìn nàng. Lúc nào rồi mà còn nghĩ đến sủi cảo rau dại.



Tối đó, Đinh Hương, Bội Lan đều thầm mong Gia Luật Ngạn giá lâm Ý Đức cung, hoặc là Tần Thụ đến truyền Đức phi nương nương kiến giá. Nhưng kỳ lạ là mãi đến khuya, Mộ Dung Tuyết đi ngủ cũng không thấy động tĩnh.



Đinh Hương lòng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-tuyet/3260529/quyen-2-chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trầm Hương Tuyết
Quyển 2 - Chương 39: Bao lực
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.