Cửa tiệm rất nhanh đã được trang trí như mới, bảng hiệu cũng sang trọng đẹp mắt, bàn ghế bên trong đều làm theo ý Hứa Trạch, Mộ Dung Tuyết vốn không hi vọng quá nhiều, nào ngờ vừa thấy đã thích ngay, không ngờ hắn lại có mắt thẩm mỹ như vậy. Nhưng nghĩ lại, tuy từ nhỏ hắn trưởng thành trong chùa, nhưng dù sao cũng có xuất thân danh giá, mẫu thân là Nam Lâm huyện chủ, đương nhiên trong người có sẵn thẩm mỹ rồi.
Tất cả chuẩn bị thỏa đáng, Độc Nhất Vị chọn ngày lành Hoàng đạo để khai trương.
Quả nhiên như lời Gia Luật Ngạn nói, hôm khai trương có rất nhiều người đến, theo cách ăn mặc cho thấy đều không giống bá tánh bình thường. Mộ Dung Tuyết không ngờ hắn thật sự giữ lời, gọi nhiều người đến ủng hộ.
Đã hứa với Gia Luật Ngạn không thể xuống bếp, cũng không thể lộ mặt tự nhận mình là chủ, vậy là Mộ Dung Tuyết bình tĩnh ngồi trong quán trà đối diện, nhìn quán ăn của mình khai trương tấp nập.
Thấy thực khách ra vào không ngớt, Đinh Hương phấn khích nói: “Lần này lão gia của chúng ta phát tài rồi.”
Bội Lan nói: “Hứa công tử chiếm phần lớn mà.”
“Của Hứa công tử chẳng phải cũng là của tiểu thư chúng ta sao.”
Mộ Dung Tuyết vội nói: “Này này, Đinh Hương, muội nói bậy bạ gì đó?”
Đinh Hương thè lưỡi, cười hi hi nói: “Tiểu thư, Hứa công tử vừa nghĩa khí lại vừa nhiệt tình, ăn nói cũng dễ nghe, không như Vương gia cả ngày lạnh lùng, nói câu nào cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-tuyet/3260501/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.