Edit: Kuri
Beta: Tiêu tỷ
“Tìm được thiếu gia chưa?”
“Thưa lão gia, không thấy.”
“Tiếp tục tìm.”
“Vâng.”
Gia đinh trong phủ tìm rồi lại tiếp tục tìm, dường như đã phái tất cả đi tìm, trong mấy tháng, tới tới lui lui, tìm không dưới mấy trăm lầm, vẫn không tìm thấy bóng dáng Trương Siêu.
Từ nhỏ đến lớn. Trương đại công tử bỏ nhà ra đi, đã không chỉ một lần. Nhưng lần này, lại là lần lớn nhất.
Trương Khải Tuyên biết, với tính khí thiếu gia, con trai mình không đơn thuần chỉ là đang đùa. Tổn thương người khác, đồng thời cũng làm tổn thương chính nó.
Quả nhiên, cùng mình lúc trẻ giống nhau như đúc.
“Khải Tuyên.” Mao LĂng Hoa đi tới bên người hắn, chần chừ hỏi, “Con trai ngươi tìm thấy chưa?”
Ban đầu khi cho là Mao Mao chết, mình đã đau đến không muốn sống, bây giờ Trương Siêu mất tích, Trương Khải Tuyên hắn, nhất định cũng rất khó chịu đi……..
A? Không đúng a………. Người này sao lại cười?
“Ngươi cuối cùng cũng bắt đầu quan tâm ta.” Trương Khải Tuyên theo thói quen cầm tay hắn.
Mao Lăng Hoa lập tức đỏ mặt:
“Uy! Có ai làm cha giống ngươi không? Con trai chưa tìm thấy, còn nghĩ……. Nghĩ…..”
Càng nói về sau, thanh âm Mao Lăng Hoa càng nhẹ, cuối cùng, gần như trở thành tiếng muỗi kêu.
Trương Khải Tuyên cười càng đậm hơn: “Con trai ta có thể xảy ra chuyện gì? Không gây phiền toái cho người khác, cũng đã rất tốt rồi.”
“Này đúng là……… Cha cùng con đều giống nhau….”
“Ngươi nói gì?” Trương Khải Tuyên ôm lấy Mao LĂng Hoa từ phía sau, ở bên tai hắn thổi khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-toa/111431/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.