Lục Trí ngồi ở tiệm xăm, nhìn chăm chú vào điện thoại di động. A Lê cũng hiếu kì ghé mắt qua một cái, sau đó liền trợn mắt hô to: "Má ơi đại ca, anh chiến dữ vậy. Bắn... Bắn... lên mặt ai thế?"
Lục Trí chỉ hận không thể nhét chiếc giày vào miệng a Lê, anh ta có cần phải hét lớn thế này không?
Cụ thể là a Lê thấy hắn search:"Phụ nữ có thích "bắn" lên mặt không?"
"Anh à, cái này cũng phải xem tình hình nữa. Kiểu như Tiêu Đào thì có thể sẽ thích." A Lê bày ra bộ dạng quân sư tâm sư với hắn.
Cũng may là tiệm xăm không có người, hắn mới không đấm anh.
"Còn kiểu như nào mới không thích?" Hắn lạnh nhạt hỏi.
A Lê suy nghĩ nữa ngày, sau đó cho hắn một đáp án: "Dì đó, em biết ví von hơi mất dạy nhưng kiểu phụ nữ nghiêm túc như dì thì chắc chỉ thích mấy kiểu "làm" truyền thống thôi. Thường cũng không rên lớn lúc làm cái đó đâu, phóng đãng thì chỉ có thể chọn mấy loại con gái như Tiêu Đào ấy. Anh muốn bắt mic cho cô ta rên, cô ta cũng sẽ rên cho anh nghe."
"Mày rành quá ha, cứ như mày đã thử rồi ấy." Hắn không quan tâm quá nhiều, chỉ nghe lọt một câu duy nhất chính là cô sẽ không thích.
Bởi vậy cô mới giận, sau bữa đó tránh mặt hắn không cho hắn cơ hội nói lời nào.
"Thì nhìn là biết mà, anh không thấy mỗi lần Tiêu Đào tới xăm đều rên rất kích thích hả? Đại ca bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-dung-chan-cuoi-cung/2761341/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.