"Cảnh sát Tưởng cô từ chỗ nào chuyển tới đây thế?" A Lực vừa đi vừa bắt chuyện.
Thiếu niên này trông chừng lớn hơn Lục Trí vài ba tuổi, nhìn cũng sạch sẽ, đẹp trai nhưng chắc chắn không phải người tốt.
Đó là những đánh giá của Tưởng Nguyệt, trong lòng là vậy, nhưng ngoài mặt cô vẫn vui vẻ như không suy nghĩ gì. Cười nói: "Tôi bị điều từ thành phố F sang, trước đây làm cảnh sát chìm trong đường dây chống phá ma túy. Cuối cùng bị bại lộ, nên bị giáng chức."
"À, thì ra là vậy. Thì ra cô nằm vùng à." A Lực vuốt mũi, đánh giá cô lại một lần nữa.
"Hạng tép riu thôi. Chủ yếu là chạy việc vặt bên ngoài." Cô cười cười.
"Giờ cô về đây làm, có dự định gì cho tương lai không?" A Lực thấy hiếu kỳ, cảm thấy cô gái trước mặt có ma lực thu hút người khác.
Ngay từ lần đầu gặp, chỉ với ba cảnh sát quèn mà muốn kiếm chuyện với a Lực thì anh có thể đối phó dễ như trở bàn tay. Lăn lộn mấy năm, kinh nghiệm phong phú. Nhưng tự dưng nhìn thấy Tưởng Nguyệt, anh lại nghĩ hay là nên đối xử với cô nhẹ nhàng một chút. Trông cô dịu dàng, ngây thơ, nếu không mặc cảnh phục anh sẽ không nghĩ cô là cảnh sát.
A Lực chi tiền hối lộ cho qua chuyện, đó là tiền cá nhân của anh.
Tưởng Nguyệt ra tới cửa, cô quay đầu nhìn a Lực, giọng có chút buồn đáp: "Làm công ăn lương thôi, chứ giờ tôi cũng không còn làm được gì nữa. Biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-dung-chan-cuoi-cung/2761326/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.