"A Lê em nghe nói Tưởng Nguyệt cô ta quay lại rồi?" Tiêu Đào ngồi trong tiệm xăm dò hỏi.
Cô ta có nghe phong phanh tin tức này, không biết có chính xác hay không.
Ngày đó tất cả mọi người đều nhận án tử chỉ riêng một mình Tiêu Đào được thả. Vì cô ta không nhúng tay vào các phi vụ làm ăn, cũng không chơi m.a t.u.y, với lại Lục Trí viết đơn bãi nại cho cô.
Trong bảy nhát dao đâm của Lục Trí, Tiêu Đào cũng có góp phần một nhát. Lúc đó khi biết hắn lợi dụng cô để làm phản, đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết cô vô cùng hoảng loạn. Nghĩ tới chuyện bị lợi dụng, bị phản bội cô đã đâm hắn một nhát.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn tha lỗi cho cô, còn cưu mang cô như em gái. Cha mất, tất cả mọi người đều quay lưng với con gái của tội phạm buôn ma túy. Lục Trí đem cô tới tiệm xăm, để cô sinh sống ở đó.
Tiêu Đào vốn không cảm kích hắn, lúc ấy cô còn mắng chửi hắn không ngớt miệng.
Lục Trí chỉ vỗ đầu cô, hắn nói: "Cô không phải người làm sai, không liên quan tới cô. Tiêu Đào phải làm người tốt, tương lai của cô còn ở phía trước. Tôi đã từng giống cô, mang danh là con của tội phạm, tôi có thể hiểu. Nhưng không sao hết, cô vẫn có thể bỏ ngoài tai tiếp tục sống cuộc sống của cô."
Ngày thứ nhất nghĩ không thông, cô đã muốn chạy tới giết Lục Trí. Rõ ràng không có khả năng, dần dà thời gian cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-dung-chan-cuoi-cung/2761257/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.