Sáng sớm hôm sau khi Triệu Đường Diên tỉnh giấc thì thấy điện thoại hiển thị cuộc gọi nhỡ từ Chu Trầm vào lúc 1 giờ 34 phút sáng. Vì sống tập thể nên buổi đêm cô tắt tiếng điện thoại, thành ra lại không nghe thấy cả.
Đây cũng là lần đầu tiên trải qua chuyện này. Ngày xưa cô để điện thoại gọi lúc nào cũng được, đã là tình nhân thì phải cần cù chăm chỉ có trách nhiệm. Lúc này cô chuẩn bị đồ đi học chứ không gọi lại ngay cho Chu Trầm. Học hết bốn tiết buổi sáng thì về nhà ăn trưa, bấy giờ mới chậm rì gọi cho anh.
Điện thoại đổ chuông hai giây thì được nhấc máy.
"Alo?" Cô nói: "Đêm qua giờ đó em ngủ rồi."
Cả sáng hôm nay Chu thị bị rơi vào trạng thái căng thẳng, tâm trạng sếp lớn tụt dốc nên làm liên lụy đến cấp dưới, ai cũng lo ngay ngáy, sợ mình làm sếp giận thì lại bị quở trách. Cơ mà bọn họ cũng chẳng hiểu sao, hôm nay mua lại Viễn Phàm thành công mà sao sếp lại khó ở thế, chả cười gì hết vậy.
Có mỗi trợ lý hiểu rõ nguyên do vì sao. Anh đứng bên cạnh Chu Trầm, thấy điện thoại sếp đổ chuông cái là sát khí tan ngay lập tức. Trợ lý lẳng lặng ra ngoài, còn đóng cửa lại, dành lại không gian cho sếp và cô Triệu nói chuyện với nhau.
"Sáng nay em không có tiết học à?" Tâm tình Chu Trầm tích tụ một đêm cuối cùng cũng được giải tán, nhưng hơi giận dỗi, hỏi cô với cái giọng lạnh tanh.
Cô nói: "Có. Sáng còn vội đi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-dien/1095271/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.