Mục Duệ Vũ nghe xong, vẫn cảm thấy có chút không thể tin nổi mà nhìn Chu Tiểu Bạch.
Chu Tiểu Bạch lúc này giống hệt một tiểu hài tử nói gì cũng không nghe hiểu, khuôn mặt vô cùng đơn thuần tinh khiết không nhiễm bụi trần kia cứ cười tươi hớn hở nhìn Mục Duệ Húc, bàn tay không yên phận luồn vào trong vạt áo Mục Duệ Húc, bị Mục Duệ Húc một phát bắt được, hai tay bị khống chế, Chu Tiểu Bạch không ngừng uốn tới ẹo lui trên giường hệt như một con rắn, đôi mắt mơ màng nhìn Mục Duệ Húc.
“Hoàng huynh, cái kia...... Huynh đang bận như thế thôi để tí nữa ta lại quay lại, huynh cứ giải quyết công việc đi nha!” Mục Duệ Vũ vừa nhìn thấy tình cảnh trước mặt có gì đó không đúng, sau khi bỏ lại một câu liền quay người bỏ chạy.
Mục Duệ Húc cũng không thèm để tâm đến lời của Mục Duệ Vũ, lại nhìn sang Chu Tiểu Bạch vẫn còn không an phận uốn éo, Mục Duệ Húc lườm y một cái, nói: “Còn không chịu an phận hả! Lộn xộn nữa ta liền biến ngươi thành heo sữa quay đấy!”
Chu Tiểu Bạch dường như thành công bị dọa sợ, vô cùng đáng thương nhìn Mục Duệ Húc, đôi mắt nhanh chóng ngập tràn nước, sau đó nháy mắt một cái, nước mắt cứ như vậy chảy xuống, Chu Tiểu Bạch lại như một hài tử, lăn lộn khóc lóc om sòm trên giường.
“Ta không muốn biến thành heo sữa quay, ta không muốn!”
Mục Duệ Húc khuôn mặt vô cùng bất đắc dĩ nhìn y, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn khóc lóc đến thảm thương, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-da-yeu-mot-con-lon/201913/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.