Mục Duệ Vũ bị Ô Tán ôm chặt cứng như thế, không biết tại sao giống như nộ khí trong lòng lại vì thế mà tiêu đi không ít, bây giờ lại nghe được mấy câu Lục Liễu nói lúc nãy, sự bực tức trong lòng chả biết đã tiêu tan từ lúc nào.
“Ngươi tới đây là vì muốn tìm người giúp ngươi nghĩ kế theo đuổi ta?” Mục Duệ Vũ có chút không xác định hỏi.
Ô Tán có chút bất đắc dĩ gật đầu, sau đó nói, “Ta không biết làm sao để có thể khiến ngươi hài lòng, bọn họ nói nữ nhân ở Noãn Ngọc Lâu là người biết rõ làm sao khiến cho nam nhân cao hứng nhất, vì thế ta nghĩ là nhờ nàng đề xuất một chút chủ ý.”
Nghe Ô Tán thành thật như vậy, Mục Duệ Vũ trong lòng nhất thời không biết có tư vị gì, bởi vì ngươi vốn không biết rõ ngọn ngành đã hướng đối phương phát hỏa, sau đó đối phương chẳng hề nói một câu, và rồi ngươi lại tự mình phát hiện ra là do ngươi hiểu lầm. Nộ khí trong lóng Mục Duệ Vũ bây giờ cũng đã tiêu sạch, dường như còn có chút hổ thẹn.
“Trước tiên ngươi thả ta ra đã.” Mục Duệ Vũ cũng không biết nên nói cái gì, nhưng mà Ô Tán ôm rất chặt, điều này khiến hắn cảm thấy có chút không thoải mái.
“ A Vũ, ngươi không còn giận nữa chứ?” Ô Tán nghe thấy thanh âm của đối phương đã bình tĩnh không ít, hơi nghi hoặc hỏi.
Ô Tán buông lỏng đối phương ra, nhưng khoảng cách giữa hai người vẫn rất gần nhau, giống như sợ rằng đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-da-yeu-mot-con-lon/1315499/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.