Chu Tiểu Bạch nắm lấy tay Mục Duệ Húc lôi ra ngoài, Mục Duệ Húc cứ như vậy cười cười để mặt Chu Tiểu Bạch kéo mình đi. Trương công công vẻ mặt vô cùng lo lắng nhìn bọn họ. Pha trà đã như vậy, làm cơm còn có thể ăn sao? Trương công công có phần lo lắng suy nghĩ.
Sự thực chứng minh, trong cuộc sống vĩnh viễn tràn đầy kinh hỉ.
“Tiểu Bạch, đây đều là ngươi làm sao!” Mục Duệ Húc một mặt không thể tin được nhìn một bàn lớn đầy đồ ăn, tuy rằng cũng chỉ là những món ăn bình thường bản thân thường ăn, nhưng nếu như là do Tiểu Bạch làm hết, quả thực là không thể tin được.
Trương công công vẻ mặt kinh ngạc há hốc cả miệng, nhìn nhân vật chính Chu Tiểu Bạch đang mím môi cười, làm sao có khả năng?! Pha trà thảm họa thế kia, thế mà làm cơm lại cứ như ngự trù thế kia thật ư?! Trương công công không thể tin được nhìn mấy món ăn trên bàn. Còn bốc hơi nóng, mặn chay phối hợp, mùi vị khẳn định bản thân không thể biết được, nhưng là chỉ nhìn màu sắc cùng hương thơm, thật sự phải nói là thượng phẩm cao cấp nhất.
Lẽ nào người này có trù nghệ thiên bẩm khó gặp!
“A Húc, ngươi nếm thử xem có ngon không?” Chu Tiểu Bạch một mặt chờ mong nhìn Mục Duệ Húc, gắp một miếng cải xanh xào cho Mục Duệ Húc.
Mục Duệ Húc cảm thấy chuyệ này có chút khó có thể tin được, mang theo khiếp sợ, Mục Duệ Húc ăn thử món ăn, ừ, ăn ngon, lại thử mấy món ở bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-da-yeu-mot-con-lon/1315479/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.