Tình trạng của Hạ Hải Lâu dạo gần đây cũng không ổn lắm.
Hắn hành động, ăn uống, ngủ nghỉ đều hoàn thành theo đúng trình tự và hạn định, tựa như không có gì khác biệt so với người bình thường, nhưng thực ra thì ngoại trừ những hành động theo bản năng của thân thể ấy, Hạ Hải Lâu cả ngày chỉ ngồi nguyên một chỗ không nói năng gì cả, cho dù Cố Trầm Chu ngồi bên cạnh trò chuyện với hắn thật lâu thật lâu cũng không có được nửa câu trả lời, giống như linh hồn của chủ nhân thân thể này đã hoàn toàn chìm đắm vào trong thế giới của chính mình, chỉ để lại một thể xác coi như là đang sống.
Bắt đầu từ ngày Cố Trầm Chu được điều đến nhậm chức ở thành phố Vân Trực rồi đến chào hỏi Hạ Nam Sơn, toàn bộ ca bệnh của Hạ Hải Lâu đều được công khai với anh. Anh cũng đã hỏi qua bác sĩ chữa trị chính cho Hạ Hải Lâu, đáp án nhận được lại là đây chỉ là quá trình nhất định phải trải qua. Về phần khi nào có thể bình phục, có thể hoàn toàn chữa trị tận gốc hay không, đối phương có đặt ra bao nhiêu giả thiết cũng chỉ có thể trả lời ứng phó cho qua, ông ta chỉ liên tục nhắc đi nhắc lại với Cố Trầm Chu rằng, loại bệnh tật liên quan đến tinh thần này cần nhất là người nhà và bạn bè phải kiên nhẫn ở bên trong thời gian dài, còn nói mỗi lần cậu đến đây thì tình trạng của bệnh nhân đều có chuyển biến tốt.
Thực lòng mà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048212/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.