“Hai ngày nữa ạ?”
Cố Trầm Chu không nhìn Hạ Hải Lâu nữa. Anh ngồi xuống ghế bên cạnh bàn ăn, tự mình từ chối Cố Tân Quân:
“Hai ngày nữa thì không được ạ, chỗ con vẫn còn chút chuyện.”
Việc này dường như hoàn toàn nằm trong dự kiến của Hạ Hải Lâu, hắn cười dài đùa nghịch ngón tay của Cố Trầm Chu, khiến chúng bắt chước hai chân của con người mà đi qua đi lại rồi nhảy nhót ở trên mặt bàn có trải khăn phủ.
“Chuyện gì?”
Cố Tân Quân hỏi.
“Vài việc nhỏ về công tác thôi ạ.”
Cố Trầm Chu đáp.
“Không có gì quá phiền phức, nhưng tạm thời con không thoát ra được.”
“Về công tác?”
Cố Tân Quân dùng ngữ điệu nhỏ nhẹ nhắc lại một lần.
“Đương nhiên là vì công tác ạ.”
Cố Trầm Chu cười nói:
“Cha, cha gấp như thế làm gì ạ? Chẳng phải đó là cô bé con nhà quen biết với chúng ta lâu năm ư? Nếu có duyên có phận thì cuối cùng cũng sẽ gặp mặt, cho dù không có duyên phận, cha còn lo con trai cha không tìm được một người vợ phù hợp ư?”
Cố Tân Quân không nói gì mà chỉ hừ một tiếng, thầm nghĩ không phải ta sợ con không duyên phận không tìm được phụ nữ, mà là sợ duyên phận của con phát triển nghiêng lệch rồi biết thành nghiệt duyên. Nhưng con cái đã lớn cả rồi, loại chuyện này Cố Tân Quân cũng không định nói thẳng ra trước mặt con. Ông trầm ngâm một lúc, lại chợt nảy ra một ý:
“Vừa rồi con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048183/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.