Cố Trầm Chu luôn không có ý kiến gì với những đề nghị của Hạ Hải Lâu, anh cũng không hề hưởng ứng mà chuyển luôn đề tài:
“Cậu còn việc gì không?”
Hạ Hải Lâu cũng chẳng quá để tâm, hắn bỏ qua đề tài này giống như Cố Trầm Chu:
“Lời này nên là do tôi hỏi anh mới đúng, buổi tối anh có bận việc gì không?”
“Không.”
Cố Trầm Chu trả lời ngay lập tức.
“Ok.”
Giọng nói của Hạ Hải Lâu truyền đến từ điện thoại, chiếc xe thể thao màu trắng đỗ ở bên đường trong tầm mắt của Cố Trầm Chu cũng đột nhiên chuyển bánh, khoảnh khắc trước vẫn còn di chuyển với tốc độ của người đi đường, nháy mắt sau đuôi xe đã biến mất khỏi chỗ rẽ ở cuối đường.
Tiếp đó, giọng nói chậm rãi của Hạ Hải Lâu lại truyền đến từ trong điện thoại:
“Tôi về trước đợi anh.”
“Khoảng năm giờ tôi sẽ về.”
Cố Trầm Chu đáp lại một câu, cũng không chú ý đến đám dân đông đúc tụ tập ở cổng chính của trụ sở nữa mà quay lại ngồi vào ghế làm việc, bắt đầu chỉnh sửa lại bản báo cáo về tình hình kinh tế trong tay.
Sửa chữa lại một lượt, cân nhắc lại một lần, thời gian hai tiếng gần như là trôi đi trong nháy mắt. Cố Trầm Chu lật phần báo cáo chưa đến hai trang đã được sửa sang lại, cất laptop trên bàn rồi cùng những người làm việc trong tòa nhà trụ sở đi về phía cầu thang.
Gạch sàn bằng đá cẩm thạch tráng men sắc vàng nhạt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048178/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.