Thời gian rơi từ độ cao hơn mười thước xuống đến làn nước thật sự chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Một giây trước gió vẫn còn thổi ào ào bên tai; giây tiếp theo, chất lỏng đen ngòm lạnh lẽo ập đến từ khắp bốn phía xung quanh tựa như một căn phòng tối om không chút ánh sáng, ‘ầm’ một tiếng đã khóa kín người ở bên trong.
Đợt huấn luyện của anh trong hai năm rưỡi ở nước ngoài có bao gồm đủ loại phương thức, trong đó quan trọng nhất chính là nhảy từ trên cao xuống biển để chạy trốn.
– Thế nhưng hạng mục huấn luyện này còn thiếu một điều: Làm cách nào để nhảy từ trên cao xuống mà cứu người!
Khi dòng nước đen ngòm ập đến từ bốn phương tám hướng, Cố Trầm Chu có thể cảm nhận được một cách rõ ràng cơ thịt của mình bắt đầu cứng ngắc và nhanh chóng co rút lại. Có lẽ là vì đã rất lâu không bơi vào mùa đông, anh có thể cảm giác một cách chính xác chút không khí anh hít vào trước khi chìm xuống nước đang va chạm cuồn cuộn trong ***g ngực hòa chung với tiếng tim đập thình thịch, bất cứ bên nào đều khiến Cố Trầm Chu thân là chủ nhân của thân thể này sinh ra chút cảm giác không kiên nhẫn.
Ánh sáng màu quất chợt lóe, chiếu rọi từ đáy nước lên phía trên.
Hai người một trước một sau nhảy xuống cùng một chỗ, thời gian nhảy xuống cách nhau cùng lắm cũng chỉ đến hai ba giây. Đợi đến khi vùng nước tối đen tạm thời bị ánh sáng tách ra, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048175/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.