Mọi chuyện phiền phức rồi.
Vệ Tường Cẩm không kìm được nghĩ như vậy.
Đây không phải ngày đầu tiên anh bước vào trong quan trường, đương nhiên có thể nhìn rõ được hướng đi của sự việc –không có việc gì ra ngoài tìm một nhiệm vụ gần như ván đã đóng thuyền có thể làm tốt được để đánh bóng, kết quả là làm hỏng nhiệm vụ… Nói đơn giản một chút thì anh phạm sơ suất nghiêm trọng trong việc chỉ huy, nói lớn hơn chút thì anh còn có thể bị hoài nghi là để tội phạm chạy thoát, có thể mắc phải tội danh quân đội cấu kết với tội phạm.
Anh nhìn lướt qua Cố Trầm Chu, Cố Trầm Chu ở đằng sau cũng đúng lúc nhìn về phía anh.
Ánh mắt hai người chạm nhau, sự ăn ý nhiều năm nay khiến Vệ Tường Cẩm ngầm hiểu:
“Vừa rồi quả thực có người báo cáo với tôi này nơi này có lối đi – Chính là người kia.”
Anh chỉ vào người cảnh sát đầu tiên vội vàng chạy xuống thông báo cho anh, cắn răng nói:
“Mấy người cùng nhìn thấy lối đi kia, đang muốn đi qua xem xét thì nhận được mệnh lệnh đến tra xét nơi phát ra tiếng kêu thảm thiết ở đằng sau kho hàng.”
Người phụ trách đội cảnh sát nhìn về phía cảnh sát mà Vệ Tường Cẩm chỉ vào:
“Có bao nhiêu người nhìn thấy lối đi đó?”
“Tôi nhìn thấy.”
Cảnh sát bị Vệ Tường Cẩm chỉ mặt nói.
Cố Trầm Chu cũng gật đầu.
Nhưng một cảnh sát khác lại hơi chần chừ:
“Hình như tôi có thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048118/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.