Thẩm Nhu là người như thế nào?
Là một đứa con, Cố Trầm Chu không ngại đem tất cả những từ ngữ khen ngợi mình biết đặt lên người đối phương. Nhưng bắt đầu từ năm năm tuổi cho đến hôm nay khi ký ức đã có chút phai mờ, anh vẫn luôn hiểu được, đối phương chỉ là một người phụ nữ dịu dàng lương thiện đến mức có chút yếu đuối.
Cũng không thích hợp với gia tộc như nhà họ Cố, ít nhất là không thích hợp như Trịnh Nguyệt Lâm.
Sai lầm duy nhất của bà đại khái là đã chọn nhầm đối tượng để kết hôm, sau đó sai lầm này xuyên suốt qua toàn bộ tuổi xuân của bà, khiến bà chưa đến ba mươi đã buồn bực mà chết.
Tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng thoải mái tràn ngập toàn bộ thùng xe.
Cố Chính Gia sau khi nhất thời xúc động hỏi ra vấn đề vẫn luôn chôn sâu dưới đáy lòng rồi vẫn luôn thầm lo sợ không biết ông anh nhà mình sẽ có phản ứng như thế nào. Nhưng kết quả cậu đã hỏi một lúc lâu, Cố Trầm Chu vẫn nên làm gì thì làm đó, ngay cả mí mắt cũng không chớp mạnh một cái.
Ai… Còn không bằng bị mắng một tiếng nữa. Cậu có chút nản lòng nghĩ, cũng rất thông minh không tiếp tục nhắc đến đề tài mẫn cảm này, thành thành thật thật ngồi ở bên cạnh cho đến khi về nhà.
Con đường kéo dài nửa tiếng nhàm chán đến mức Cố Chính Gia sắp ngủ gục mất.
Đợi đến khi mơ hồ cảm giác được xe từ từ dừng lại, cậu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/2048073/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.