Đây là căn phòng cao cấp nhất: Ngọn đèn trên đỉnh giống như những đốm lửa nhỏ rực rỡ, sô pha bọc da đắt tiền, nguyên bộ thiết bị âm thanh chuyên nghiệp, lối bày biện hỗn loạn đầy cảm hứng là do một kiến trúc sư nước ngoài thiết kế — nhưng sau khi gặp phải mấy người có thân phận ở trong phòng liền không là gì cả.
Cho dù là Cố Trầm Chu thì đến nơi này cũng không dám khinh thường quá mức. Ngay lúc đi ra khỏi thang máy, trên mặt anh đã mang theo nụ cười mỉm nhợt nhạt:
“Chào giám đốc La.”
Người ra đón đại khái khoảng ba mươi ba ba mươi tư tuổi, tóc cắt rất ngắn, nhìn qua vô cùng nhanh nhẹn. Anh ta thân mật vỗ vai Cố Trầm Chu:
“Cố thiếu gia không đến, tôi vẫn cảm thấy giải đua xe ở nơi này thiếu mất gì đó.”
“Giám đốc La đây là cho tôi thêm thể diện thôi.”
Cố Trầm Chu cười nói. Lúc này hai người đã đi đến chỗ sô pha bên cạnh, Cố Trầm Chu gật đầu với mấy người đang đánh bài cạnh bàn trà ở đối diện:
“Trần thiếu gia, Ôn thiếu gia, đã lâu không gặp.”
Anh lại nhìn về phía thanh niên ngồi một mình một sô pha đang chậm rãi uống rượu, cười nói:
“Thẩm thiếu gia cũng đến đây? Đây chính là khách quý hiếm khi đến, sớm biết vậy chúng tôi đã sắp xếp một vài tiết mục thú vị.”
Giám đốc La đứng bên cạnh cười tủm tỉm nghe, cũng không phản bác.
Cùng lúc đó hai người Trần Ôn liếc nhìn nhau.
Thẩm thiếu gia đã cười khẽ đứng lên, ông nội anh ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/127980/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.