“Bác Vệ, cháu đưa bác đi.”
Cố Trầm Chu nói.
Nhưng Vệ Thành Bá nhẹ nhàng xua tay.
“Không cần, cháu cũng mệt mỏi một buổi tối rồi, cẩn thận nghỉ ngơi đi.”
Cố Trầm Chu khựng lại, trong lòng đã hiểu được ý của đối phương:
“Ở phòng bệnh 5103, kêu bác sĩ dẫn đường cho bác đi bác Vệ.”
Bác sĩ thực tập phụ trách Cố Trầm Chu sửng sốt, thầm nghĩ tấm biển trên cửa phòng 5103 ở ngay chỗ rẽ đó, đi thẳng là đến mà còn cần dẫn đường? Nhưng nhìn dáng vẻ ngầm đồng ý của lãnh đạo trước mắt cũng thông minh bước lên:
“Lãnh đạo, tôi dẫn đường cho ngài.”
Vệ Thành Bá gật đầu:
“Tiểu Lâm, Tiểu Trần, hai người các cậu đi theo tôi.”
Đây là tầng mà bệnh viện chuyên dùng để tiếp đón cán bộ và khách quý, không khác khách sạn là bao. Vệ Thành Bá mang theo một đám người rời đi, trên hành lang chỉ còn lại hai người là Cố Tân Quân và Cố Trầm Chu nên có chút quạnh quẽ.
“Bị thế nào?”
Mười mấy năm giằng co đối đầu, Cố Tân Quân cho dù là mở miệng quan tâm thì ngữ điệu và vẻ mạnh vẫn là lạnh lùng ương ngạnh:
“Cha kêu con bình thường an phận một chút con không nghe, xem bây giờ đã gây ra chuyện gì rồi!”
Cố Trầm Chu vì hoàn cảnh gia đình mà từ nhỏ đã nhận nền giáo dục quyết định đến cung cách xử sự của anh. Cho dù là thời điểm tranh cãi ầm ĩ nhất anh không thể nào mặc kệ Bộ trưởng Cố đá cửa trốn nhà rời đi để người khác chế giễu, huống chi lần này quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-chu/127978/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.